Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Nhìn bình ngọc trong tay, nội tâm Cảnh Tử Kỳ khó có thể bình tĩnh.
Tại Đông Lâm thành, Cảnh Tử Kỳ là con gái tộc trưởng Cảnh gia, thân phận xem như tôn quý. Nhưng ở Lam Khúc Quận thành, trong Hồng Liên học viện, thân thế của Cảnh Tử Kỳ thật chẳng là gì.
Còn chuyện tài nguyên, đến cảnh giới của Cảnh Tử Kỳ, tài nguyên gia tộc có thể cung cấp cho nàng đã rất ít.
Không phải nói số lượng ít mà là khi nàng bước vào cảnh giới Tiên Thiên, dù mỗi năm Cảnh gia đều cung cấp cho Cảnh Tử Kỳ hơn một vạn linh thạch để tu luyện cũng chỉ như muối bỏ biển.
Một vạn khối linh thạch có thể mua được gì?
Cũng chỉ một viên Quy Nguyên Đan tam đẳng mà thôi.
Ở trong Hồng Liên học viện càng lâu, Cảnh Tử Kỳ càng rõ sự trân quý của tài nguyên.
Thiên phú Cảnh Tử Kỳ không tồi nhưng người có thiên phú cao hơn nàng trong tam đại học viện của Lam Khúc Quận thành cũng rất nhiều. Hồng Liên học viện không quá có thể chiếu cố nàng.
Muốn đạt được càng nhiều tài nguyên chỉ có thể dựa vào sự cố gắng và tích lũy của bản thân!
Cũng vì biết sự quý giá của tài nguyên nên lúc này Cảnh Tử Kỳ mới khó có thể bình tĩnh như vậy.
Cảnh Ngôn nhìn Cảnh Tử Kỳ, cười nói:
- Tử Kỳ, không cần cự tuyệt số đan dược đó. Chúng với ta mà nói cũng không là cái gì, nhận lấy đi!
- Ừ!
Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972526/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.