Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Tấm bia đá võ học màu đỏ sậm lẳng lặng đứng trong phòng.
Cảnh Ngôn đứng trước tấm bia đá võ học, vận chuyển nguyên khí nhẹ nhàng đặt bàn tay lên trên đó.
Tấm bia đá võ học Mộ Liên Thiên đưa cho Cảnh Ngôn cao gần bằng người bình thường, bên ngoài tỏa ra ánh sáng hơi đỏ.
Khi nguyên khí Cảnh Ngôn thẩm thấu vào trong tấm bia, quầng sáng màu đỏ sậm kia đột nhiên sẫm màu hơn.
Một lát sau, Cảnh Ngôn thu tay về. Quầng sáng màu đỏ trên tấm bia đá võ học hoàn toàn biến mất! Trong tấm bia đá võ học cũng không còn đạo lực gì.
Tấm bia đá võ học này tương đương mất đi giá trị, cũng không khác tảng đá bình thường chút nào.
Ánh mắt Cảnh Ngôn lấp lóe:
- Quả nhiên là võ học thật kì lạ.
Tấm bia đá võ học bình thường thì đạo lực trong đó đủ khiến võ giả hấp thu nhiều lần võ học ẩn chứa bên trong. Đa số tình huống, tin tức đạo lực ẩn chứa một tấm bia đá võ học mới tinh có thể bị hấp thu từ ba đến năm lần.
Mà đạo lực trong tấm bia đá võ học ở trước mặt Cảnh Ngôn sau khi bị Cảnh Ngôn hấp thu một lần đã hoàn toàn biến mất.
Nói cách khác, tin tức về võ học ẩn chứa trong đó đã không còn, không thể để võ giả thứ hai hấp thu tu luyện được.
Này quả thật hơi kỳ quái.
Cảnh Ngôn có thể cảm giác được tấm bia đá võ học này vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972524/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.