Một chuyến bồng thuyền chi lữ mùa thu như vậy, lại khiến cho tâmtình Bạch Dực toàn bộ trở nên sáng sủa. Tuy rằng nhắc lại chuyện cũkhiến rơi lệ, nhưng nàng vốn là người yên vui, phân tâm sẽ không rối rắm nữa.Cá tính Bạch Dực tuy rằng không so đo lắm, tùy tiện, là người khoandung. Nhưng đối với những chuyện nàng để ý thì chết sống cũng vẫn để ý.Mười mấy năm tình cảm đã đổ thành sông, nàng lập tức từ cái cực đoan này đi tới cái cực đoan khác, chuyện tình cảm này, nàng quyết không dây vào nữa.Hiện đại chế độ một vợ một chồng còn bị tổn thương, tại đây cổ đạiba vợ bốn nàng hầu lại càng là tự tìm đầu rơi máu chảy. Biết rõ cho dùcó nùng tình mật ý cũng vẫn hủ bại, cần gì phải tự khiến chính mìnhkhông thoải mái?Toàn bộ tình cảm của nàng đều chuyển tới trù nghệ cùng điền viên,nhìn tay nghề ngày càng tinh tiến, điền viên từ từ phồn thịnh, phithường có cảm giác thành tựu. Kết bạn với Ô Vũ, hoàn toàn là thu hoạchngoài ý muốn. Khó có được người quân tử lại thi ân không cầu báo nhưvậy, nhân cách phi thường đáng kính nể. Nói lại, người thích xuống bếpcũng thích làm đồ ăn cho người khác, Ô Vũ vẫn đều cổ động nàng, càng làm cho nàng cảm thấy như tri kỷ.Bạch Dực vốn đã mất đi tin tưởng vào lòng người, bởi vậy mới có chút hy vọng.Cho nên chuyện Đại Nữ mới có thể đả kích nàng như vậy. Bạch Dực dùsao cũng không phải ẩn sĩ, nàng cũng muốn kết giao vài người bạn tốt,khi Ô Vũ không đến mới có người nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-hoa-khuc/1612217/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.