Bánh xe phát ra âm thanh lạch cạch lạch cạch, nàng cố hết sức chuyển động, kéo nước từ dưới giếng sâu lên.Giờ đang là tháng ba, tuy đã là cuối mùa xuân, nhưng đối với mộtngười sinh trưởng ở châu Á nhiệt đới như nàng mà nói, gió vẫn rất lạnh.Nhưng thái dương cùng lao động, lại làm cho nàng toàn thân đổ mồ hôi,gió thổi qua chiếc áo bông nửa mới nửa cũ, cũng sẽ cảm thấy rùng mình.Cho dù đã hơn một năm, nàng vẫn không thể thích ứng được với khí hậu ôn đới như vậy. Chờ tới khi cố hết sức đổ được nước giếng vào thùng,nàng nhẹ nhàng thở ra, mềm nhũn ngồi xuống dựa vào thùng nước lớn mà thở gấp, ánh mắt nhìn trời quang xanh thẳm. Quấn lại mảnh vải trên nhữngngón tay không ngừng run run, có hơi dính dính, đau tận tim, đại kháivết thương lại bị nứt ra.Nàng lại dùng nước giếng, làm dịu đi bàn tay đang đau đớn. May mắncông việc hôm nay đại khái đều làm xong rồi, chỉ còn phải làm cơm chiềunữa mà thôi.Cho dù phía sau, mặt trời cũng mới ngả về tây, còn lâu mới lặnxuống. Nhưng mà nếu sờ soạng nữa sẽ không nấu được cơm, dầu nành rấtđắt. Không giống với một năm trước, hiện tại mỗi bữa cơm đều thực quýtrọng, mỹ vị.So với nhà bên, nàng đã là rất giàu có, cơm có thể ăn cơm khô, lạilà gạo trắng như trân châu, không độn một chút hoa màu khác. Nhà bên đều biết, nói nàng quá giàu có, trong nhà có người già, trẻ con sinh bệnh,sẽ sang mượn gạo trắng ── đây chính là phúc phận được ăn ngon mà chỉ cótrẻ con hoặc khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-hoa-khuc/1612212/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.