Dịch: Amelie.Vo
Cả người tôi vừa tê vừa nóng, tứ chi xương cốt bị quấn chặt và trói buộc. Từ vị trí xương cụt truyền đến một cơn đau thấu trời cùng với cảm giác thống khoái quái dị. Dường như tất cả chỉ là một giấc mơ, mà cũng lại giống như đang trải qua một hiện thực khủng khiếp.
Tôi nghe thấy thanh âm đứt quãng của Ân Tử Nhã không ngừng thì thào bên tai tôi. Là những giọng nói khác nhau, như thể cô ta đang diễn nhiều vai trong một vở kịch.
Có sắc thái thống khổ:
“Huyên Huyên ơi, mình xin lỗi. Xin lỗi cậu. Cậu bị thương rồi để mình chữa trị cho cậu nhé.”
Có sắc thái ngang ngược:
“Mình sẽ khiến cho mỗi thớ da tấc thịt của cậu đều phải thích ứng với mình. Chỉ cần biến thành cậu, hai chúng ta mới có thể hoàn toàn hòa làm một thể.”
Có sắc thái chán nản thất vọng:
“Lần đầu tiên nhìn thấy cậu, mình đã bị cậu thu hút. Thân thể của cậu thật sạch sẽ, tới một vết sẹo cũng không có. Còn cả mùi hương thoang thoảng trên người cậu, có ngửi thế nào cũng không thấy đủ. Sở thích của bọn mình rất giống nhau, tới khẩu vị cũng tương tự. Định mệnh đã định sẵn bọn mình phải ở cùng nhau rồi.”
Có sắc thái dịu dàng:
“Cậu không muốn ăn thịt, vậy để mình làm xà lách rau củ cho cậu ăn nhé. À, còn có bánh màn thầu ngô ngọt nữa nè. Nhưng sao cậu lại không ăn?”
Rồi đột ngột, cô ta ném dĩa xà lách đi. Sắc thái trở nên đáng sợ:
“Không ăn chứ gì. Vậy vĩnh viễn đừng có hòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ho-co-quy/481402/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.