Dịch: Amelie.Vo
Tử Dạ nhấn ga phóng xe “bay” thật nhanh. Tôi nắm chặt tay vịn trên đầu và nhìn vào gương chiếu hậu. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn một cái tôi xém xỉu luôn tại chỗ. Những nhành cây khô héo không ngừng len lỏi từ bốn phương tám hướng và lao về phía chúng tôi, tựa như hàng nghìn con rắn đang bò lổn ngổn với tốc độ ánh sáng!
“Nhã Nhã đang đuổi theo tụi mình!”
“Chị ngồi cho vững.” Tử Dạ nhắc nhở.
Tôi những tưởng chiếc xe đang bay vút lên cao. Vô trọng lực khiến cơ thể tôi chịu giày xéo bởi lượng áp lực khủng khiếp. Tôi phải cắn chặt hàm để không hét ầm lên.
Có mấy lần chúng tôi suýt chút nữa đụng phải người đi bộ hoặc bị nhành khô cắn nuốt. Tử Dạ liên tục cua gấp và rẽ sang lối khác để cắt đuôi những nhành cây đen đúa đang ráo riết truy đuổi. Mặc dù bọn chúng có số lượng đông đúc, sức lực cũng bạo liệt, nhưng lại không đủ nhanh nhạy. Bọn chúng tông nát tường bê tông, lật tung những gian hàng trên con phố nhưng mãi vẫn không dí kịp chúng tôi.
Chiếc xe hơi hết chạy băng qua mấy con hẻm ngoằn ngoèo rồi lại phi nước đại trên những đại lộ rộng lớn, bỏ lại cảnh vật hai bên đường ở phía sau lưng.
“Chị có cách nào tháo chiếc vòng trên cổ em ra không?” Hơi thở Tử Dạ có phần gấp gáp.
Ban đầu lúc tôi đeo chiếc vòng này lên cổ Tử Dạ rất ư là dễ dàng. Thế nhưng giờ đây, tôi không cách nào mở được cái ổ khóa đó, cho dù là dùng dao để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ho-co-quy/481400/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.