Dịch: Amelie.Vo
Tử Dạ quá quấn người rồi. Tôi luôn bị cậu “gặm” cho tới khi kiệt sức, bung bét hết cả lên, sau cùng ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Sáng sớm ngày hôm sau, tên đáng ghét này ôm cứng tôi ngủ say như chết. Lúc tỉnh dậy, tôi nhận ra trên gối của mình có một tờ bản kiểm điểm mới:
[Chị thân yêu của em,
Em không cố ý thử lòng chị. Xin lỗi chị, em thật tệ quá đi mất. Giờ em đã biết chị rất trân trọng em, không nỡ giết chết em. Em vui lắm! Nhưng mà mong chị tha lỗi cho em, em vẫn phải đưa con dao này cho chị. Em đặt nó vào trong hộc tủ đầu giường. Lúc nào gặp nguy hiểm, xin chị hãy sử dụng nó nhé.
Yêu chị nhất,
Tử Dạ]
Đúng là một tên nhóc cứng đầu. Mà thôi, cứ xem con dao này như một vũ khí tự vệ đơn thuần là được. Tôi cứ giữ nó trước vậy.
Một buổi sáng sớm, sau khi giặt giũ, làm bữa sáng và dọn dẹp phòng ốc, tôi cảm thấy năng lượng tràn đầy, tinh thần sảng khoái. Thật hiếm có mấy khi tôi được như thế này. Dù gì, “căn nhà” bên trong của tôi cũng đã bỏ hoang lâu năm, nên thường thường buổi sáng tôi vẫn để bụng đói mà ngủ nướng.
Tôi pha hai ly cà phê và làm ba cái bánh sandwich. Quét nhà xong, tôi ngồi kế bên bàn trà vừa uống cà phê vừa ngắm chú cún lớn đang cuộn tròn mình ở trên giường.
Chú cún lớn này ngủ say thật đấy. Cậu nằm nghiêng theo thói quen, dưới mắt là quầng thâm xanh nhàn nhạt. Ai bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ho-co-quy/481398/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.