13.
Việc đầu tiên Tô Cẩn làm khi trở về nhà là khử trùng, hành lang dẫn vào cửa thông với phòng cũng khử trùng, khi vào nhà mọi người đều phải khử trùng.
Tô Thời Nghi đã hơn một lần phàn nàn về vấn đề này, nhưng Tô Cẩn không than phiền tí nào, không hề có ý kiến gì, anh ấy làm theo mọi điều tôi nói, khử trùng, rửa tay và tắm rửa vui vẻ.
Tắm xong rồi cậu vẫn có vẻ ngại ngùng khi nói chuyện, tôi ngồi trên ghế sofa đợi cậu, thấy vẻ mặt không giấu nổi đó, tôi nói: “Có chuyện gì cứ nói với tôi.”
"Cẩn Hạ, tôi muốn vay chị năm triệu."
Tôi khẽ cong ngón tay, năm triệu không phải là một số tiền nhỏ, khi Tô Thời Nghi mượn tiền tôi để mua võ đài quyền anh cũng chỉ có hơn hai triệu.
Tuy nhiên, mọi thứ Tô Thời Nghi mượn đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi, tôi vẫn có thể lấy lại, cậu ta muốn lại những năm triệu, nếu lãng phí, tôi không còn cách nào khác là xách cổ cậu ta mang đến đồn công an.
Tôi ngồi trên ghế sô pha, ngẩng đầu nhìn cậu hỏi: “Cậu muốn làm gì?”
“Tôi muốn mua một nhà máy kẹo cũ.” Tô Cẩn đột nhiên ngượng ngùng chạy vào phòng, không lâu sau lại vội vàng đi ra.
Cậu ấy cho tôi xem giấy gói kẹo trên tay như báu vật, giấy gói kẹo mờ đục có in hình nửa quả cam nhỏ, do để lâu nên giấy đã hơi ố vàng.
Cậu gãi gãi mái tóc ngắn, càng ngượng ngùng hơn: “Đây là viên kẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ha/3394948/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.