Thật ra thì ngày đầu tiên Quan Tử Cầnvào ở, đã rất an phận ngủ trong túi ngủ mà tự mình đã chuẩn bị, tuynhiên vẫn không phát huy được công dụng của nó. Không cần nghĩ cũngbiết, Đồng Thư Nhã ‘cưng’ hắn như vậy, làm sao nỡ lòng nào cho hắn ngủdưới đất.
“Nhưng mà……..tướng ngủ của tôi thật sự rất kém” Đại nam sinh ở thời kỳ thanh xuân, rất ghét bị người cùng giới tựa như gấu Koala đem mình ôm cả đêm như thế, vì vậy, các anh trai luôn đem hắn quăng đến quăng đi, không một người nào muốn ngủ cùng với hắn.
Đã bị qua vài lần bài học, cô hẳn là nên học theo các anh trai, đem hắn quăng đi ra ngoài mới phải.
“Không sao cả, tôi đã quen” Này không phải là an ủi hắn, mà là thật sự thói quen, qua nhiều lần tôi luyện, thật sự đã luyện thành cho dù trời sụp xuống dưới vẫn có thể ngủ đến không biết gì. Đã không còn như lúc ban đầu, bị quấy nhiễu đến cảđêm không ngủ được.
Năng lực thích ứng đối với hoàn cảnh của con người thật là kỳ diệu, hoặc là nói do năng lực thích ứng lẫn nhaucủa bọn họ rất kỳ diệu, sau vài lần đồng giường cộng chẩm (cùng giườngchung gối),cho dù đã lâm vào trạng thái ngủ, cũng có thể dựa vào nhauđiều chỉnh ra tư thế hài hòa nhất để ngủ, có khi là hắn tựa vào trướcngực cô, có khi thì cô nằm lên vai hắn, vô luận ngủ như thế nào, cánhtay hắn nhất định sẽ ôm lấy eo cô.
Hiện tại cô cảm thấy, cùng hắn đồnggiường cộng chẩm đúng là không tệ, thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-cu-bu-ngoc-nghech/91638/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.