Hàn Gia Công Tử và Hữu Ca cũng không ngờ tới Cố Phi trong lúc chiến đấu vui vẻ tràn trề thế kia lại còn quan sát xung quanh, có thể chú ý tình cảnh nguy hiểm của bọn họ bên này.
“Cám ơn nghen!” Hữu Ca trong lòng vẫn còn sợ mà nói, năm người xông lên vây công hắn, cho dù có mục sư hàng đầu là Hàn Gia Công Tử ở bên hỗ trợ, Hữu Ca khẳng định mình chắc không chịu được mấy giây.
“Ừm!” Cố Phi đáp lại Hữu Ca một tiếng mơ hồ không rõ, người đứng yên không nhúc nhích.
“Tiếp tục đi giết đi!” Hàn Gia Công Tử thúc giục, lòng đối phương hiện tại đã nản hết cả lũ, đội ngũ cũng rối loạn, mỗi người tự chiến đấu, hoàn toàn không phải đối thủ của đám cao thủ hàng đầu như bọn họ, phân thắng bại chính là ở lúc này.
Cố Phi chậm rãi xoay người lại, trong miệng ngoạm một trái táo, tự tay lấy xuống rồi nói: “Đợi chút, hết pháp lực rồi.”
“…”
“Pháp lực này của cậu, thực sự là vấn đề lớn đấy!” Hữu Ca cảm khái.
Cố Phi không có pháp lực thì lực công kích khá yếu, thời điểm một đấu một còn dễ, chứ một địch nhiều, thì thời gian càng dài sẽ thành cổ vũ rất hữu hiệu cho tinh thần của kẻ địch, chiến sĩ sẽ không e ngại chút xíu điểm công kích vật lý chưa hoàn toàn kích hoạt của kiếm Ám Dạ Lưu Quang.
Ở giữa chiến trường Chiến Vô Thương thả ra Toàn Phong Trảm là tích đầy điểm nộ khí nên kéo dài mãi không dứt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000263/quyen-5-chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.