Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Sở Phàm lái xe đưa Lâm Mộng Kỳ đến bên một quán đồ nướng trên đường Nam Phủ.
Lâm Mộng Kỳ không khỏi kinh ngạc nói:
- Anh đưa tôi đến nơi này làm gì vậy?
- Ăn đồ nướng. Cánh gà nướng, thịt dê xiên nướng, cật dê nướng các thứ đều ăn rất ngon!
Sở Phàm nói.
- Hả? Chính là đặt xiên thịt dê trên than để nướng ăn á? Như vậy rất không vệ sinh.
Lâm Mộng Kỳ nói.
- Có gì mà vệ sinh hay không vệ sinh chứ. Ăn ngon là được rồi. Thịt nướng ăn vào đến bụng thì vệ sinh rồi. Đại trùng ăn tiểu trùng thôi.
Sở Phàm nói.
- Vậy… vậy anh đi mua đi. Tôi không ăn.
Lâm Mộng Kỳ nói.
Sở Phàm cười cười, nói:
- Tốt thôi. Vậy cô ngồi một bên xem tôi ăn được rồi. Đến lúc đó cô đừng chảy nước miếng đấy nha.
- Sẽ không có đâu.
Lâm Mộng Kỳ nói xong đeo chiếc kính râm to lên đi theo Sở Phàm vào bên trong quán. Cô chọn một góc hơi tối và ngồi xuống.
- Cô không ăn thịt nướng chứ gì? Vậy tôi giúp cô gọi một chút rau muống nướng, bánh mỳ nướng nhé, thật sự ăn rất ngon đó. Đại minh tinh như cô khẳng định không hay ăn ở những quán ăn vặt ven đường như thế này.
Sở Phàm nói.
- Anh cứ nướng ăn trước đi. Tôi cũng không đói lắm.
Lâm Mộng Kỳ vẫn không có hứng thú với những món nướng lộ thiên này.
Sở Phàm cười cười đi đến quầy hàng gọi cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554314/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.