Hải Trà lâu, lô ghế số 12.
Trong phòng có hai người thanh niên đang ngồi. Hai thanh niên này sắc mặt đều không tốt lắm, rất âm trầm. Đặc biệt là người ngồi bên phải, trên mặt mang kính gọng vàng, vẻ mặt cực kỳ âm nhu, đôi mắt ẩn phía dưới hai mắt kính chớp động vẻ âm lãnh trầm tĩnh. Hắn rõ ràng chính là Trương thiếu.
Người thanh niên còn lại ngồi bên cạnh Trương thiếu chính là Lâm Phong. Khuôn mặt anh tuấn của Lâm Phong cũng hung ác nham hiểm. Hắn đang cau mày, dường như có tâm sự rất nặng nề.
- Từ Lãng vẫn không có tin tức gì à?
Trương thiếu trầm xuống hỏi.
- Không, không có. Tôi đã phái người tìm khắp nơi nhưng vẫn không có tin tức gì cả.
Lâm Phong trả lời.
- Ngày mai bắt đầu không cần tìm kiếm tung tích của Từ Lãng nữa. Từ nay về sau chúng ta sẽ không còn gặp lại Từ Lãng nữa.
Trương thiếu ánh mắt âm trầm nói từng chữ một.
Lâm Phong nghe xong cả kinh, nói:
- Ý của Trương thiếu là Từ Lãng hắn… hắn đã không còn?
- Rất có khả năng. Cho dù là còn sống cũng đã bị giam cầm. Tôi lo lắng chính là hắn rơi vào tay cảnh sát. Dù sao cái chết của A Thiến cũng có rất nhiều người nhìn thấy bọn Từ Lãng.
Trương thiếu trầm thấp nói.
- Rơi vào tay cảnh sát ư? Trần Thiên Minh cũng biết Từ Lãng là người của Trương thiếu cơ mà? Nếu rơi vào tay cảnh sát như vậy Từ Lãng hẳn là có thể rất nhanh được thả ra. Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554313/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.