Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Sở Phàm kéo Trầm Mộng Lâm lại, nhìn khuôn mặt e thẹn ửng hồng của cô, lời nói lên tới họng rồi hắn thấy thật khó nói ra, không biết nên bắt đầu từ đâu nữa.
- Sở ca ca, anh muốn nói gì vậy?
Trầm Mộng Lâm khẽ hỏi.
- A, Tiểu Lâm, anh chỉ muốn nói, em thật đẹp!
Sở Phàm nghĩ "Nếu cứ thế mà khơi khơi hủy hẹn, có lẽ là không được tốt, thế nào cũng động chạm Tiểu Lâm, trước hết cứ khen cho cô ấy vui đã".
- Sở ca ca, sao bỗng dưng kéo em ra đây mà nịnh nọt thế?
Trầm Mộng Lâm khẽ mỉm cười, hỏi.
- Không nịnh em đâu. Thật lòng đấy.
Nói rồi, hắn khẽ nhéo vào mông Trầm Mộng Lâm, cười:
- Cái gì mà toàn thịt, rất mềm mại và đầy đặn thế này nữa.
- Muốn chết à?
Trầm Mộng Lâm đánh khẽ vào lưng hắn, sẵng giọng mắng yêu.
Đột nhiên có tiếng Tô Phỉ gọi:
- Tiểu Lâm, lại đây xem này. Khăn thêu chữ thập mà bồ thích này!
- Chờ tí, tớ tới liền!
Nói rồi Trầm Mộng Lăm mặc kệ Sở Phàm đứng trơ ra đó, chạy tới cửa hàng khăn thêu xem khăn chữ thập.
Nản! Hắn còn chưa kịp nói đầu cuối gì với Trầm Mộng Lâm nữa. Thôi để tìm cơ hội khác vậy!
Nhấc lên hạ xuống một hồi, Trầm Mộng Lâm đã chọn được một chiếc gối thêu chữ thập rất xinh. Nhị tiểu thư hỏi lại cô là mua cái gối ôm đó có phải là định tặng cho một người nào đó không. Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554276/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.