Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Sở Phàm trả lời xong điện thoại của Lam Tuyết, quay lại phòng khách nói với ba cô nàng tiểu yêu đang náo loạn:
- Nhị tiểu thư, Tiểu Lâm, Tiểu Phỉ, tôi phải ra ngoài có chút việc.
- Việc gì thế?
Ba cô gái đồng thanh hỏi. Trầm Mộng Lâm và Tô Phỉ thì lại sít sao nhìn như theo dõi hắn, cứ như là Sở Phàm đây sắp sửa ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt không bằng.
- Àh, tôi đi ra ngoài có chút việc.
Sở Phàm ngượng ngùng trả lời.
- Việc gì?
Ba cô gái có vẻ như muốn truy cứu đến cùng, không chịu bỏ qua.
- Chuyện này các cô cũng muốn hỏi ư? Thôi cho tôi xin ạ, tôi cũng có không gian riêng tư chứ.
Sở Phàm bắt đầu bất mãn cho bản thân mình.
- Không nói đi đâu chứ gì? Thế em cũng muốn đi theo. Hừ.
Tô Phỉ nghiêm giọng bảo.
Sở Phàm nghe thế thì phát hoảng, vội vàng bịa đại ra một cái lý do:
- Ở quê có vài người bạn lên chơi, bọn họ gọi điện rủ tôi ra ngoài tụ tập.
- Thật thế à?
Trầm Mộng Lâm có vẻ không tin.
- Tiểu Lâm, em nói thế là có ý gì? Chẳng lẽ anh không thể có bạn bè được sao? Mà chẳng lẽ bạn bè anh không thể đến Bắc Kinh tìm anh đi chơi được sao?
Sở Phàm cố ý làm ra vẻ mặt bực mình, tức giận.
Trầm Mộng Lâm tuy bề ngoài quyến rũ, diễm lệ, nhưng nội tâm lại dịu dàng, lương thiện. Cô thấy Sở Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554255/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.