Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Trương Chính vừa về đã lớn tiếng gọi:
- Ba, mẹ, con về rồi.
- Thằng ranh này, giờ này mới về. Còn không mau tới đây chào bác Lam đi.
Từ trên bàn ăn, Trương Bằng lớn tiếng bảo.
Trương Chính nghe thế thì bước qua bên bàn ăn luôn để gặp cha con Lam Chính Quốc. Nhìn thấy Lam Tuyết, lập tức trong lòng hắn chấn động. Dung mạo tuyệt mỹ của Lam Tuyết cùng với khí chất u buồn đập vào mắt hắn giống như hòn đá vừa rơi xuống mặt hồ, khuấy đảo cả sự yên tĩnh.
Sau khi xoay người lại, hắn vội cười với Lam Chính Quốc, nói:
- Cháu chào bác Lam. Cháu xin lỗi ạ. Cháu có chút việc cho nên về ăn cơm muộn.
- Còn nữa con, cô đây là Lam Tuyết, con gái của bác Lam.
Bà Trương bên cạnh giới thiệu.
- Xin chào Lam tiểu thư, tôi là Trương Chính. Hoan nghênh cô và bác Lam tới làm khách ở gia đình tôi.
Trương Chính cười nói.
Lam Tuyết nghe thế cũng đành miễn cưỡng cười cười, không nói gì. Không biết vì sao, cô hơi phản cảm với kiểu nhìn chằm chằm của Trương Chính. Thấy Trương Chính, cô bất giác lại cứ nghĩ đến loài rắn. Cảm giác âm nhu từ người hắn tỏa ra khiến cô khó nhận diện được. Cô chỉ cảm thấy là đàn ông không nên có kiểu khí chất thế này. Tóm lại, trong lòng cô cảm thấy không thoải mái.
- Anh Lam, Tiểu Tuyết, hai người dùng cơm đi chứ. Đây là đều do chính tay nhà tôi nấu đấy, chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554254/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.