Đại tiểu thư vốn định giao cho Sở Phàm đảm nhiệm vị trí quản lý quan trọng tại công ty, nhưng hắn lại cự tuyệt. Nhữg lời hắn nói đã làm cho cô cảm động. Cái cảm giác trên đời này có một người đàn ông từng thời từng khắc lúc nào cũng nghĩ cho mình luôn đem đến cho phụ nữ một niềm hạnh phúc thật ngọt ngào.
- Tiểu Sở, tôi hy vọng anh ở lại công ty rèn luyện thêm, như thế sẽ có ích cho sự phát triển của anh trong tương lai. Tôi mong rằng anh có thể thành công nhanh một chút.
Đại tiểu thư chân thành quan tâm nói.
- Rất cảm ơn đại tiểu thư đã quan tâm, về con đường sau này của tôi, tôi hy vọng có thể dựa vào bản lãnh thật sự của mình.
Sở Phàm điềm đạm, nhưng giọng nói rất kiên định.
Đại tiểu thư im lặng, một lúc lâu sau nàng mới chậm rãi nói:
- Tiểu Sở, anh còn nhớ trên bãi biển Ngân sắc, tôi đã nói gì với anh không?
- Nhớ chứ. Đại tiểu thư nói thích nhừng người đànông có tham vọng. Cô còn nói, đã là đàn ông, thì cả đời ít nhất cũng phải tranh đấu một lần.
Sở Phàm chậm rãi trả lời.
- Đúng vậy. Còn một câu nữa. Tôi nguyện ý làm người phụ nữ đứng đằng sau, làm hậu phương vững chắc cho người đàn ông của mình trên con đường tranh đấu ấy.
Nói những lời này, khuôn mặt phương hoa tuyệt thế của nàng ửng hồng, kiều diềm động lòng người.
Sở Phàm nghe vậy con tim đập mạnh. Những lời nói ấy của đại tiểu thư đã làm rung động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554231/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.