Tảng sáng…
Sở Phàm mơ màng tỉnh dậy, theo thói quen hắn sờ tay sang bên cạnh nhưng không giống như dự kiến, thân hình kiều điềm của Trầm Mộng Lâm không thấy đâu cả. Hắn sửng sốt cả người, rõ ràng là Trầm Mộng Lâm giống như con mèo nhỏ rúc vào trong lồng ngực của hắn giờ không thấy đâu, bên cạnh vẫn lưu lại mùi hương cơ thể của Trầm Mộng Lâm, trên cái ga trải giường màu vàng kia vẫn còn vết máu đỏ sẫm chứng tỏ sự dịu dàng triền miên của tối hôm qua.
Sở Phàm tìm trên giường được quần lót của mình, mặc vào rồi đi ra ngoài đồng thời gọi:
- Tiểu Lâm. Tiểu Lâm...
- "Dạ" Tiếng của Trầm Mộng Lâm từ trong nhà bếp phát ra. Cô nói:
- Sở ca ca, anh tỉnh rồi à. Em đang làm bữa sáng trong này.
- Vậy à.
Sờ Phàm đáp lời rồi đi tới phòng bếp. Quà thật Trầm Mộng Lâm đang sửa soạn bữa sáng. Tuy vậy ánh mắt của Sở Phàm chỉ nhìn chằm chằm vào trên người của Trầm Mộng Lâm. Hắn phát hiện ra cô gái nhỏ này không ngờ lại mặc áo ngủ bằng chất liệu tơ, bên trong áo ngủ lại không mặc thêm cái gì cả, nhìn thật mê người.
Sở Phàm không kìm nổi vòng ra sau lưng ôm lấy cái eo nhỏ của Trầm Mộng Lâm, tiếp theo cái tay phải sờ soạng đùi của cô theo hướng từ dưới lên trên.
- Đáng ghét thật. Sở ca ca làm gì vậy hả? Em đang phải nấu mì đấy.
Trầm Mộng Lâm cảm giác tay phải của Sở Phàm đã sờ đến bắp đùi của mình, nếu tiếp tục tiến lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554230/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.