Dịch: Vích
Nguồn: VGT
Biệt thự Lam Hải.
Sau khi Sở Phàm trở về, đại tiểu thư, nhị tiểu thư bỗng nhiên ăn bữa cơm chiều vui vẻ hẳn. Sở Phàm cũng không phụ kỳ vọng của đại tiểu thư trộn đều hai loại đồ ăn của đại tiểu thư vồn vã ăn. Đại tiểu thư nhìn bộ dáng ăn cơm của Sở Phàm trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp, đặc biệt thời điểm nhìn Sở Phàm hau háu ăn từng miếng to đồ ăn của nàng làm, cảm giác ấm áp càng thêm phần mãnh liệt. Cái cảm giác ấm áp giống như chính mình chuẩn bị bữa cơm ngon lành chờ người đàn ông của chính mình về nhà ăn cơm.
Thời điểm Sở Phàm đi Nhật, đại tiểu thư phảng phất có cảm giác dường như trong tim của mình thiếu vắng một cái gì đó. Mới đầu nàng không biết nguyên nhân là gì, lúc Sở Phàm trở lại, nhìn thấy Sở Phàm lúc này nàng mới hoàn toàn sực tỉnh cái cảm giác này xuất phát từ sự vương vấn nghĩ đến hắn.
Đại tiểu thư chưa bao giờ thấy vương vấn một ai đó. ối với các thanh niên theo đuổi cũng chưa bao giờ có cảm giác ấm áp trong lòng như vậy, trừ trường hợp Sở Phàm. Nghĩ vậy, đại tiểu thư tim đập liên hồi, nàng cảm giác được mặt mình có chút ửng hồng. Nàng nghĩ thầm "Mình làm sao vậy? Chẳng lẽ mình thật sự thích Tiểu Sở rồi ư?"
Đại tiểu thư tự ra lệnh cho bản thân không được nghĩ đến nữa, nhưng càng quyết tâm thì mặt mình càng thấy nóng lên, lúc này trên mặt nàng đã hơi hơi đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554226/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.