Dịch: Vích
Nguồn: VGT
Ngân Hồ gật đầu, trong mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ, tôn kính.
- Haha, tôi phát hiện ra là tôi với cô đúng là thông minh như nhau, tôi cũng đang định làm thế đấy.
Sở Phàm cười nói.
Sở Phàm nói xong thì trước hết là dùng dây thừng trói hai tên thành viên của nhóm Yamaguchi đã bị phế bỏ cả hai tay lại. Còn xé quần áo bọn chúng nhét vào mồm. Sau đó, Sở Phàm và Ngân Hồ cùng thu thập đủ sáu cái xác của thành viên Yamaguchi nằm trên đất, vứt lên chiếc xe tải. Sở Phàm quay ngược vô lăng, tìm một khối đá tảng lớn chặn lại chân ga, rồi xe hắn lôi mạnh, chiếc xe tải rít lên một tiếng, lao như bay về hướng ven đường. "Ầm!" một tiếng, xe tải phá tan cả cột trụ biên của đường quốc lộ, rơi thẳng xuống vách núi đen trũng phía dưới, tạo thành một đường parabol duyên dáng. Truyện copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới thegioitruyen.com
- Không nên ở lại đây lâu, mang hai tên khốn Nhật này đến chỗ khác hãy tra hỏi. Hoặc là không làm, nếu làm thì phải làm đến cùng. Vụ việc với bọn Yamaguchi này thì có bắt đầu cũng phải có chấm dứt, nếu không để đến lúc bị con gấu hôi kia cắn ngược lại thì không ứng phó được đâu. Truyện copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới thegioitruyen.com Truyện copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới thegioitruyen.com
Sở Phàm trầm giọng nói.
Sở Phàm nói xong, bỗng như nhớ ra cái gì, hỏi:
- Đúng rồi, làm sao cô đến được đây? Đừng bảo tôi là cô chạy bộ đến nhé.
- Xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554212/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.