Dịch: Vích
Nguồn: VGT
Sở Phàm đứng dậy đi về phía Lâm Mộng Kỳ đang ngủ say, nhìn nét mặt xinh đẹp đang say ngủ của cô, thì thào nói:
- Tiểu yêu tinh, nghỉ ngơi cho tốt đi, đêm nay cô sẽ ngủ tới bình minh.
Sở Phàm nói xong tay phải liền điểm vào huyệt Phong Trì phía sau đầu Lâm Mộng Kỳ. Sở Phàm hơi vận sức liền khiến Lâm Mộng Kỳ đang mơ mơ màng màng ưhm một tiếng, sau đó lâm vào trạng thái mê man.
Sở Phàm sau đó đi ra ngoài cửa, gọi Trương Hải, Lưu Dương và Khương Băng lại, nói:
- Đêm nay không cần tuần tra nữa, các anh về phòng nghỉ ngơi đi, ngủ cho say vào. Nhiệm vụ ngày mai quan trọng hơn!
- Không, không phải nói đêm nay cần tăng mạnh phòng thủ sao?
Mấy người Trương Hải hơi ngạc nhiên.
- Tôi đã điều tra qua rồi, đã không có việc gì nữa rồi. Trở về phòng nghỉ ngơi đi. Không có việc gì thì không cần ra ngoài đâu.
Giọng nói Sở Phàm vô cùng chắc chắn.
- Vâng, tổ trưởng, chúng tôi hiểu rồi, nhưng, nhưng ….
Trương Hải nói xong liền đưa mắt nhìn về phía phòng Lâm Mộng Kỳ, có vẻ muốn nói lại thôi.
- Sự an toàn của Lâm tiểu thư tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm, các anh cứ về nghỉ ngơi cho tốt. Ngày mai còn có nhiệm vụ cho các anh.
Sở Phàm nói.
- Vâng, thưa tổ trưởng!
Nhóm Trương Hải nói xong liền trở về phòng nghỉ. Dù sao hôm nay bọn họ đã bận rộn cả ngày, sớm đã mệt lắm rồi. Có sự cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554211/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.