Mấy người đại tiểu thư ở ngoài phòng tắm đợi gần một giờ mới thấy Sở Phàm ôm Trần Mộng Lâm đi ra. Mặc dù cô đang ngủ say nhưng mọi người đều nhận ra sắc mặt cô đã hồng hào tươi tắn trở lại, không còn vẻ tái nhợt tiều tụy như trước. Tuy nhiên mọi người đều thấy lạ là mái tóc Trần Mộng Lâm ướt đẫm, quần áo bị cởi sạch, mà Sở Phàm thì ướt đẫm từ đau tới chân.
- Mộng Lâm có phải đã ổn rồi không?
Nhị tiểu thư lo lắng hỏi.
- Độc tố trong cơ thể Tiểu Lâm đã được đẩy ra gần hết. Cô ấy chỉ là mệt mỏi quá nên mới ngủ say, sau khi tỉnh lại sẽ ổn cả thôi.
Sở Phàm nói.
- A, nhưng tóc cậu ấy ướt hết vậy làm sao ngủ được nhỉ?
Nhị tiểu thư hỏi.
- Tò mò ghê, sao mà tóc thì ướt, còn quần áo Mộng Lâm đâu? Tô Phỉ mở to hai mắt tò mò hỏi.
Sở Phàm nghe vậy thì vô cùng xấu hổ. Trong lòng hắn không khỏi tự mắng mình vì quá sơ suất, đi vào trong phòng xông hơi mà lại không đội cho Trần Mộng Lâm một cái trùm đầu.
- Tiểu Ngốc Ngốc, tóc và cả quần áo anh đều ướt kìa!
Tô Phỉ hiển nhiên là chẳng ngại gì, trực tiếp nói.
Sở Phàm "ấy, ấy, ấy" vài tiếng, đang nghĩ cách đối đáp, may mà dì Mi bên cạnh cười nói:
- Tiểu Sở là vì vội giải độc cho Tiểu Lâm nên người mới toát đầy mồ hôi như vậy đó.
Sở Phàm nghe vậy nhìn dì Mi vô cùng cảm kích. Khi nhìn sang hắn bắt gặp trong ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-bao-tieu/1554169/chuong-158.html