Quay trở về với Xuân Đức.
Lúc này đây hai chủ tớ nhà Xuân Đức cuối cùng cũng đã tìm đến nơi mà trước kia Tiểu Hắc lưu lại bảo tàng.
“ Chủ nhân, người đợi một chút, để Tiểu Hắc mở ra không gian trọng điệp nơi này.”
Tiểu Hắc nói xong, tiếp đó liền bay lên cao cao, nó há rộng miệng từ trong miệng liên tục bay ra vô số hỏa tuyến những hỏa tuyến kia tất cả đều là hỏa chi pháp tắc hình thành.
Những hỏa tuyến kia sau khi bay ra ngoài thì tụ lại với nhau hình thành nên một cái ma văn cổ tự phức tạp, cổ tự kia sau khi hình thành thì đột nhiên bùng cháy.
Giống như là kích thích phải cái gì đó, sau khi cổ tự bùng cháy thì cả phiến không gian vạn dặm đột nhiên vỡ tan tành.
“ Loảng xoảng … Loảng xoảng…”
Những thanh âm nghe như tiếng thủy tinh vỡ liên tục vang lên, cùng lúc đó một tòa cung điện màu đen lộ ra trước mắt Xuân Đức.
Xuân Đức nhìn thấy cũng điện trước mắt thì cười nói:
“ Tiểu Hắc ngươi cũng thật bày vẽ à, còn làm ra cả một cung điện như thế này nữa.”
Tiểu Hắc lúc này bay về trên vai Xuân Đức,nhìn tòa cung điện trước mắt thì cười vui vẻ nói:
“ Tòa cung điện này là một kiện chí bảo phòng ngự đỉnh cấp đấy thưa chủ nhân, tuy không thể sánh với không gian thần kỳ mà chủ nhân đang nắm giữ nhưng cũng coi như là thế gian hiếm thấy bảo vật. Thôi chúng ta đi vào bên trong đi chủ nhân.”
Nói xong thì Tiểu Hắc liền muốn đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380927/chuong-1491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.