Chương trước
Chương sau
- --o0o---
Sau khi lên kế hoặc hoàn mỹ xong, chỉ đợi cho đàn Ma Lang kia bị phơi nhiễm toàn bộ bệnh dịch, chọn đúng thời điểm ác liệt nhất giữa hai bên giao chiến Xuân Đức liền sẽ thả ra đám Ma Lang đến lúc đó liền xem như đại cục đã định.
Trong lúc thời gian chờ đợi thì hắn tranh thủ luyện tập mấy bộ thần thông mà Vô Địch tìm được truyền cho hắn, một bộ kiếm đạo, một bộ cung tiễn, một bộ tinh thần lực công kích. Đáng lý ra là có bốn bộ nhưng mà bộ thứ tư kia hắn không luyện tập được.
Muốn luyện tập thì phải sử dụng thần thông hóa thân Ba Đầu Địa Ngục Thiên Long thì mới có thể luyện tập. Bộ thứ kia mang tên Long Chiến Bí Pháp.
Dạo gần đây chiếm được lượng lớn tài nguyên, sau khi tiêu pha một phen thì cũng dư lại kha khá, vì thế lúc tu luyện Xuân Đức vẫn là tiến vào không gian gia tốc mà tu luyện.
…..
Thời gian nhanh chóng đi qua.
Mấy ngàn năm đầu tiên Xuân Đức chỉ có học tập bí pháp thần thông mà Vô Địch truyền thụ cho nhưng mà quả thực mấy thần thông kia khó quá, mấy ngàn năm hắn chẳng có tí tiến bộ nào cả dù chỉ một chút.
Có điều hắn vẫn kiên trì nhưng mà kiên trì đủ một vạn năm mà không thấy tiến bộ gì hắn bèn từ bỏ tu luyện mấy môn thần thông kia, hắn đợi khi nào có cảm ngộ lại học tiếp.
……
Sau một vạn năm công cốc, hắn bắt đầu chuyển qua tu luyện những thứ đơn giản hơn.
Đầu tiên hắn tu luyện không chế “Long nguyên” bên trong thân thể. Vì đạt được “ Thần dịch lực” mà Huyết Lệ Tiên Tôn để lại nên bổn nguyên của hắn biến đổi mạnh, từ chất cho đến lượng đều đã gia tăng gấp đôi.
Nói là đơn giản chứ hắn cũng phải dành ta 8000 năm để thành thục khống chế sức mạnh bên trong bản thân, từ long nguyên, độc tố cùng nhiều thứ khác.
…….
Sau khi nắm giữ được thân thể một cách hoàn mỹ thì hắn lại chuyển qua tu luyện linh hồn, có điều vừa tu luyện thì hắn liền nhớ đến lời của Cửu Đầu Hoàng Kim Xà nói:
“ Hồn lực của ngươi hiện tại đã tới giới hạn, trừ khi thân thể ngươi tăng lên bằng không vô pháp gia tăng hồn lực, cưỡng ép gia tăng chính là tự tìm đường chết."
Nhớ tới điểm này Xuân Đức lập tức từ bỏ việc tu luyện hồn lực. Nàng tay lên điểm vài cái, trong miệng khẽ ngâm:
“ Phá.”
“ Xoảng”
Cả không gian gia tốc trong chớp mắt bị hủy, hóa thành đầy trời tinh quang, hắn vừa ra ngoài thì Vô Địch gần đó hỏi:
“ Làm sao? Có thu hoạch được gì không?”
Lắc lắc đầu, Xuân Đức có phần chán nản nói:
“ Hoàn toàn không thu hoạch được cái gì cả, mấy thức thần thông kia thực sự quá khó học, vạn năm qua đi ta lĩnh ngộ không được một cái gì. Mà lần này tiêu hao nhiều không?”
Vô Địch suy tính một chút liền nói:
“ Tiêu hao ⅓ năng lượng cấp cao còn lưu trữ.”
Xuân Đức nghe vậy thì trong lòng một trận thịt đau, hắn biết ⅓ kia là ý nghĩa như thế nào.
“ Sau này bớt dùng loại không gian gia tốc kiểu này, tiêu hao quả thực khiến người ta đau lòng.”
Vô Địch làm bộ thấu hiểu sự đời cười nói:
“ Theo tu vị tăng lên, tiêu hao cũng sẽ tăng lên, với tượng tiêu hao thế này nếu mi ở Đế cấp hẳn tăng nhanh được một ngày. Thở dài, tu luyện thế này phải gắn liền với hai chữ tài nguyên à, tài nguyên mới là quan trọng nhất.”
Xuân Đức làm sao còn không hiểu tính cách của ông bạn thân, tên này là đang nói ý với hắn đấy.
“ Biết rồi, không cần phải nói sâu xa thế, tài nguyên đương nhiên vẫn phải kiếm, ta đã có lúc nào ngừng kiếm tài nguyên đâu. Mà tình hình thế nào rồi?”
Vô Địch nghe hắn nói vậy thì cười hắc hắc nói:
“ Hắc hắc. Cái kia ta chỉ là nói chuyện thực tế mà thôi, mi suy nghĩ nhiều rồi. Hắc hắc. Mọi sự đã sẵn sàng chỉ đợi thời cơ mà thôi. Mà đúng rồi, Tiểu Kim nói có người muốn gặp ngươi đây.”
Xuân Đức có chút ngạc nhiên hỏi:
“ Là ai? Thời gian lâu chưa?”
Vô Địch lơ đãng nói:
“ Nghe nói tên kia gọi là Tề Bách gì đấy, ta cũng không nhớ rõ nữa, việc này Tiểu Kim cũng chỉ vừa mới báo lại gần đây.”
Xuân Đức nghe vậy thì gật đầu nói:
“ Ta ra ngoài xem sao, có chuyện gì phát sinh thì lão gọi ta một tiếng.”
Nhẹ gật đầu, Vô Địch nói:
“ Ừm, đi đi. Có chuyện gì phát sinh ta sẽ gọi mi.”
Rõ ràng là nói khi khác tiếp tục nói chuyện nhưng rồi đâu lại vào đấy, Xuân Đức cùng Vô Địch vẫn đứng nói chuyện thêm một lúc lâu thật lâu thì mới tách ra, ngay khi hai người vừa định tách ra thì lão Hắc lại xen vào, cuối cùng ba người lại nói chuyện tiếp, đợi lúc 3 người tách ra cũng là mấy canh giờ sau đó.
……
Xuất hiện bên trong phòng tu luyện, Xuân Đức nhìn về phía Sói Mập hỏi:
“ Ai tìm ta vậy Tiểu Kim.”
Sói Mập nhìn thấy Xuân Đức xuất hiện thì lập tức đứng dậy, trong miệng nó cắn một miếng tiên phù đưa tới trước mặt Xuân Đức.
Xuân Đức cầm lấy tấm tiên phù hồn niệm quét qua nhìn xem là bên trong ghi gì.
Người gửi tới tên Tề Bách Nhạc, muốn mời hắn đến Tụ Anh Lầu tham gia tụ hội cường giả, nhìn thời gian thì cũng là ngày hôm nay.
Nhìn qua Sói Mập hỏi:
“ Tiểu Kim ngươi có hứng thú đi không, có thì hai ta cùng đi chút cho vui không thì ở nhà tu luyện tiếp.”
Sói Mập nghe hắn hỏi thì lại chuyển qua hội ý cùng A Ngốc, A Khờ, cũng không biết ba tên kia bàn cái gì chỉ thấy ba tên kia liên tục gật đầu, được một lúc thì Sói Mập quay đầu lại nói:
“ Có chủ nhân, chúng ta tới nơi kia đi, mấy ngày này đều ở nơi này tu luyện đã sớm chán muốn chết.”
Xuân Đức nghe vậy thì gật đầu:
“ Ừm, thích thì đi thôi, không đi họ lại bảo chúng ta khinh người.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.