Chương trước
Chương sau
Sau khi bay đi được nữa ngày thì Xuân Đức rốt cuộc cũng nhìn thấy phòng tuyến của nhân loại, phòng tuyến nơi này không ngờ lại là Hồng Nguyệt Thành trước kia.
Nơi đây không biết từ khi nào đã dựng lên một tòa thành trì khác, tòa thành trì này so với Hồng Nguyệt Thành trước kia còn cao lớn hơn, hùng vĩ hơn, đồ sộ hơn rất nhiều. 
Tường thành không biết làm bằng loại đá gì nhưng khí tức bên trên loại đá kia phát ra khiến cho Xuân Đức cảm thấy khó chịu vô cùng, hắn chỉ muốn một phát đập nát cái tường thành kia.
Tường thành cao vài chục dặm, bề rộng cũng có vài dặm, chiều dài thì không rõ nữa, bên trên mặt tường thành khắc chi chít những trận văn phức tạp phát ra ánh sáng lập lòe, ở trên tường thành lúc này cũng đã đứng đầy tu sĩ được trang bị đến tận răng.
Không những thế, nơi đây còn được bố trí một cái siêu cấp đại trận, cái siêu cấp đại trận này được tổ hợp từ rất nhiều loại trận pháp, trong đó sát trận chiếm phần nhiều, huyễn trận thứ 2 cuối cùng là phòng ngự trận và cấm không đại trận.
Phía dưới cổng thành vẫn đang mở cửa liên tục tiếp nhận người từ bên ngoài đi vào, hễ không phải hải tộc đều được cho vào bên trong, tiếp đó những người kia được một tên binh sĩ dẫn đi.
Xuân Đức lúc này cũng lần vào bên trong đám người này đi vào bên trong Hồng Nguyệt Thành.
Vì để không bị người khinh thị, lúc này hắn đóng giả một tuần thú sư, vì Sói Mập có người quen ở Bắc Thần Châu nên hắn đành phải thay đổi diện mạo của nó một chút, bộ lông vàng óng lúc này lại biến thành màu bạc, chỉ đổi cái bộ long cái nhìn Sói Mập đã khác hẳn.
Xuân Đức còn mang thêm A Ngốc cùng A Khờ đi ra bên ngoài, tuy hai đứa nó một đáng yêu, một dễ thương nhưng đều là vương thú cả, cũng không ai dám xem thường.
Lúc Xuân Đức đi vào bên trong thành thì liền được người tới tiếp dẫn, một tên binh lính ăn mặc một bộ hắc giáp đi tới trước mặt Xuân Đức cung kính nói:
“ Đại nhân không biết tới Kháng Hải Trấn Yêu Thành là?”
Xuân Đức đương nhiên là hiểu ý của tên này, hắn lúc này chính khí lăng thiên nói:
“ Hải tộc lên bờ, tàn sát bừa bãi khắp nơi gây ra biết bao tai họa,ta là một phần của nhân tộc, là người của Bắc Thần Châu,đương nhiên không thể đứng nhìn đám quái vật kia tàn sát tộc ta được, ta tới Hồng Nguyệt Thành là để tham gia vào nghĩa quân, góp vào một phần sức vào công việc kháng yêu.”
Tên binh sĩ nghe hắn nói vậy thì ánh mắt cũng hiện lên sự sùng kính, cùng khâm phục đối với Xuân Đức, hắn tiếp đại nhân vật cũng nhiều nhưng đa phần người tới đây là để lánh nạn chứ không ai nguyên đi ra đối kháng với Hải tộc cả, tất cả chỉ là một đám tham sống sợ chết.
Hắn lúc này cung kính có thừa nói:
“ Mời đại nhân đi theo lối này.”
Xuân Đức lúc này lại không nhanh không chậm đi theo tên binh sĩ kia, ba con chiến sủng cũng đi theo bên cạnh hắn, tất cả mọi người đều dẹp đường cho hắn đi, dù sao cường giả có được ba con chiến thú Vương cấp cũng không phải là người bọn họ có thể đắc tối được.
Rất nhanh Xuân Đức liền được dẫn tới một lầu các ba tầng vô cùng xa hoa tráng lệ, sau khi tới đây thì tên binh sĩ lúc trước dừng lại nói: 
“ Đại nhân, ngài đi vào trong này sẽ có người tiếp đón ngài.”
Xuân Đức gật gật đầu nở nụ cười thân thiện, tên binh sĩ kia thấy hắn vậy cũng là cười cười, sau khi nói với hắn thêm vài câu thì cũng liền rời đi.
Tên kia đi rồi thì Xuân Đức cũng bước vào bên trong này, ở bên trong này người cũng không nhiều lắm, chỉ lác đác mấy người mà thôi, lúc hắn đi vào thì cả đám liền quay lại nhìn, phát hiện đi theo hắn có ba con Vương thú thì bọn họ nhanh chóng nhường đường cho hắn.
Lúc này ghi thân phận là một thiếu nữ xinh đẹp, nàng ta đánh giá Xuân Đức một chút, sau đó thì cười tươi như hoa nói:
“ Không ngờ đại nhân còn trẻ như vậy cũng đã là Tinh Vương Tiên Cảnh cường giả rồi, được đại nhân tới giúp sức là vinh hạnh của Kháng Hải Thiên Thành chúng ta.”
Thực ra thiếu nữ cũng cảm thấy tu vi Xuân Đức không cao nhưng là cho rằng hắn đang dùng bí pháp che giấu, bằng không làm sao có thể thu phục được ba con tiên thú Vương cấp, muốn thu phục yêu thú vương cấp trừ khi cũng có tu vi như vậy.
Xuân Đức cũng là mỉm cười nói:
“ Không có gì, bây giờ nên làm gì tiếp theo, mong cô nương chỉ dẫn một chút, tại hạ cũng là lần đầu tới nơi đây.”
Thiếu nữ nghịch ngợm nháy nháy con mắt sau đó đưa cho Xuân Đức một cái ngọc bài trắng tinh nói:
“ Kính xin đại nhân ghi chép thông tin bản thân vào trong này, kể cả tu vị, võ học, thần thông các thứ, có như vậy tiểu nữ cũng tiện giao cho đại nhân phụ trách điều phối. Mong rằng đại nhân không lấy làm phiền.”
Xuân Đức tiếp lấy ngọc bài kia mỉm cười nói:
“ Không phiền, không phiền, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.”
Xuân Đức sau khi tiếp nhận ngọc bài thì dùng hồn niệm quét qua nhìn xem bên trong đến cùng ghi cái quái gì, bên trong ngọc bội này ghi các loại tin tức đều nói thập phần kỹ càng, chủ yếu đều xoay xung quanh khả năng chiến đấu, tác chiến tổ đội, kể cả năng khiếu, tuyệt kỹ, thích hợp với phương thức tác chiến gì, nói chung là nhiều lắm. Có điều Xuân Đức cũng chẳng buồn đọc hết.
Những tin tức này đều là thông tin tuyệt mật của tu sĩ, thằng ngu nào lại đi khai báo ra, khai báo ra không phải để cho người khác nắm thóp sao, việc này chỉ có thằng ngu mới làm.
Vì vậy Xuân Đức tùy tiện ghi vào, tính danh Vô Tà chân nhân, thực lực Tinh Vương Tiên Cảnh 5 tầng, am hiểu ngự thú thuật, thích hợp tác chiến tổ đội 5 người, có thể tác chiến bên trong bất kỳ tình huống nào.
Ghi xong một đống thông tiên vào bên trong ngọc bài, Xuân Đức mới đưa lại cho thiếu nữ, thiếu nữ kia tiếp nhận ngọc bài trên tay hắn, hồn niệm đảo qua thì trên mặt xuất hiện nụ cười vui vẻ.
Nàng vừa cười vừa nói:
“ Đại nhân ngài bây giờ có thể lên trên tầng 2, nơi kia có phong gia tốc tu luyện, đại nhân cứ an tâm ở đây tu luyện đi, có bất kỳ chuyện gì tiểu nữ sẽ lập tức thông tri cho ngài. Nếu có yêu cầu gì thì đại nhân cũng có thể nói, nếu tiểu nữ giúp được cũng sẽ trợ giúp.”
Nói tới đây thì nàng nhấp nháy con mắt, ám muội vô cùng, tiếp đó nàng lại nói tiếp.
“ Còn đây là 500 vạn tiên thạch thượng phẩm, sau này đánh lui cường địch, thù lao mà bên trên đồng ý sẽ chỉ nhiều hơn chứ không ít đâu.”
Xuân Đức tiếp nhận cái nhẫn không gian, bên trong có chứa 500 vạn tiên thạch thượng phẩm, nhìn qua một cái hắn không khỏi sửng sốt một hồi, hắn kỳ quái nói:
“ Úc, lại còn có tiền thù lao nữa, lại còn là 500 vạn.”
Thiếu nữ kia nhìn bộ dạng của Xuân Đức thì thoáng cái ngẩn ra, nàng giật mình kinh ngạc nói:
“ Ah, công tử không biết việc này sao?”
Xuân Đức lắc lắc đầu nói:
“ Không biết, vừa đi ra nghe tin có đám quái vật biển tấn công tộc ta nên ta đến nơi đây luôn, đâu có biết là con có thù lao, nếu biết có thù lao ta kêu thêm vài người nữa tới, tại vì đám bạn của ta không lợi không làm nên ta mới không rủ bọn họ đi cùng.”
Thiếu nữ nghe vậy thì che miệng lại cười duyên:
“ Công tử thấy tiểu nữ thế nào?”
Xuân Đức ho khan nói:
“ Rất xinh đẹp, có điều cô nương vẫn là nên tìm một người nam nhân tốt đi, ta có mấy chục lão bà rồi.”
Thiếu nữ bị bộ dạng cùng lời nói của Xuân Đức chọc cười, nàng cười hì hì nói:
“ Đã có mấy chục rồi, thêm một người nữa lại có sao, hay công tử sợ….”
Đúng lúc này một giọng nói nữ tử, có phần trách móc vang lên:
“ Tiểu Nguyệt, không được làm càn.”
Nghe được âm thanh này thì thiếu nữ kia liền trở nên nghiêm túc dị thường, vẻ mặt nghiêm túc ngồi nơi đó, mà cái vẻ mặt nghiêm túc này cũng rất tự nhiên cũng không phải giả bộ, nhìn cứ như hai người khác nhau.
Xuân Đức cùng mọi người thấy vậy cũng là một trận choáng váng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.