Bầu trời phía bên trên đầu mọi người đột nhiên trở nên kịch liệt bạo động, sau đó một cái vết rách khổng lồ xuất hiện, vết rách kia rộng đến mức tách đôi bầu trời ra.
Từ bên trong vết nứt kia truyền ra một loại uy áp khiến cho lòng người sợ hãi, uy áp kia mỗi lúc một mạnh, mỗi khi uy áp kia tăng lên một ít thì hộp hấp của mọi người lại dồn dập thêm một phần.
Ngay cả chín con thượng cổ dị chủng thần thú cùng Ma Long-Tôn khi cảm nhận được khí tức này thì cả người đều phát run.
Ma Long- Tôn ánh mắt nhìn vào khe nứt đen ngòm bên trong bầu trời, nó run giọng nói:
“ Khí tức này làm sao quen thuộc như vậy, chẳng lẽ là….”
Không biết hắn nghĩ tới điều đáng sợ nào đó cả người kịch liệt run rẩy, sau đó không nói một lời liền hướng về phía lỗ hổng kết giới mà chạy đi.
Nhưng mà người của Ám Long bộ tộc nào cho hắn chạy đi, hắn vừa bay lên liền có một đám cường giả chặn lại.
Ma Long-Tôn bị chặn lại thì tức giận mắng:
“ Ngu xuẩn, còn không nhanh chạy, đợi thứ kia đi ra các ngươi đừng mong ai con sống.”
Bạch Trạch ánh mắt nhìn về trên cao, lại nhìn về phương trời xa xa, thở dài nói:
“ Chạy không được, phạm vi vài triệu dặm quanh nơi đây đều bị người ngăn lại rồi, chúng ta không khác gì cá nằm trên thớt đợi người làm thịt. Cứ nhìn xem tình huống thế nào.”
Ma Long-Tôn rống lớn:
“ Các ngươi đã không muốn đi vậy cũng đừng ngăn cản ta.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380788/chuong-1351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.