Xuân Đức nhún vai nói:
“ Hơi lỡ tay một chút nên thành ra như vậy, mà cái cây này là của Tiểu Đóa nên ta cũng không nở hủy nó, cứ kệ cho nó mọc đi. Hẳn nó cũng không lớn được thêm bao nhiêu nữa đâu. Mà chút nữa có người tới thì cô giúp ta giải thích nhé.”
Xuân Đức còn chưa nói dứt lời thì đã có mấy bóng người dùng tốc độ rất nhanh xuất hiện ở nơi đây. Tiếp sau đó là liên tiếp những bóng người xuất hiện, từ đám hộ vệ cho đến giáo sư, học viên của học viện cũng đều chạy đến nơi này xem là có chuyện gì xảy ra.
Xuân Đức thấy càng lúc càng tu tập đông người thì liền cùng với Phi Nhã và Lan Đóa rời đi trước. Để lại cục diện rối rắm cho Mộng Vân xử lý.
Mộng Vân thấy hành động của hắn như vậy thì cũng không khỏi trừng mắt, có điều nàng lúc này có trừng cũng vô dụng. Xuân Đức hiện tại đã cùng với hai người Lan Đóa cùng Phi Nhã đi xa.
…..
Sau khi bỏ lại đống bề bộn cho Mộng Vân thì Xuân Đức đi theo Lan Đóa tới thăm vài người khác nữa, mấy người Lam Diệp, Sắc Vi gì đó cũng không phải học ma pháp nên được học ở một nơi khác. Vì vậy mà ba người phải tốn một lúc lâu mới tìm thấy bọn họ.
Vì tình cảm cũng nhạt nên cũng chỉ nói vài câu thì cũng liền thôi, mà mấy người kia hình như cũng biết địa vị của Xuân Đức bây giờ không giống trước kia nên lúc nói chuyện cũng rất câu nệ. Đa phần Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380585/chuong-1148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.