Vừa đi vừa nói chuyện cùng nhau, Xuân Đức lúc này đang rất kinh ngạc với những gì mà Mộng Vân vừa cho hắn biết. Nhìn Mộng Vân đang đi bên cạnh hắn không quá xác định mà hỏi lại.
“ Cô nói là rằng đã tìm ra được tung tích của 17 người cũng là kẻ giống chúng ta tại bên trong đế đô rồi sao? Cô làm khi nào mà lại nhanh như vậy?”
Mộng Vân lúc này cười nói:
“ Cũng không có gì, chỉ là trùng hợp mà thôi. Lúc trước ta vì tìm ngươi nên đã đi điều tra, trong lúc tìm ngươi thì vô tình phát hiện ra một số kẻ khả nghi. Tiếp sau đó ta bắt đầu xác định từng người một, xem ngươi có ở trong đó không. Nhưng kết quả làm ta thất vọng những kẻ kia tuy cũng là những người tham gia nhiệm vụ lần này có điều ngươi lại không nằm trong số đó. Nhưng không ai ngờ lúc này những tư liệu kia lại có thể giúp ích.”
Xuân Đức nhẹ gật đầu nói:
“ Những tư liệu kia cô cứ đưa cho ta, việc còn lại để ta xử lý cho. Mà cô nếu cảm thấy không an toàn cũng có thể ở cùng ta nhưng nếu cô không muốn thì ta cũng không ép.”
Trên khuôn mặt của Mộng Vân xuất hiện một chút do dự nhưng ngay sau đó liền được thay bởi thần sắc kiên định, nàng gật đầu nói:
“ Nếu ngươi đã không chê ta phiền phức thì ta cũng mặt dày tới nương tựa vào ngươi vậy. Đương nhiên ta sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ ngươi.”
Xuân Đức lúc này nhìn qua Mộng Vân, nhìn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380584/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.