Nhìn qua vô số bảo vật đang phát ra quang huy đủ loại màu sắc trước mắt hắn khẽ thở dài, tiếp sau đó hắn liền gọi ra ba tiểu khí linh.
Ngay lập tức ba tiểu khí linh từ trong thế giới linh hồn của hắn đi ra ngoài xuất hiện ở trước mắt hắn, vừa ra bên ngoài thì ba nhóc con này liền đã hướng ánh mắt tham lam về phía đống bảo vật đang lơ lửng gần đó.
Lúc này Tiểu Mộng hướng về phía hắn cười hì hì lấy lòng nói:
" Ba ba, những thứ này đều là cho ba người bọn con sao? "
Cô bé chớp chớp hai mắt to tròn hỏi thêm một câu:
" Đều là của bọn con đúng không ba ba thân yêu? "
Nhìn bộ dạng bán manh của Tiểu Mông thì hắn cảm thấy buồn cười, qua thời gian dài thì mấy bé con này cũng đã dần dần trưởng thành lên, bắt đầu cũng biết làm nũng, lấy lòng rồi.
Dùng một tay chọt chọt vào má của Tiểu Mộng hắn khẽ lắc đầu cười nói:
" Không được, ba đứa chỉ được một nửa số bảo vật nơi đây thôi."
Vừa nghe thế thì Tiểu Mộng liền không vui, bé con xụ mặt ra, rất không vui nói:
" Vì sao à. Nếu không cho bọn con thì ba ba định giữ lại dùng sao, con thấy những thứ này không thích hợp với ba ba đâu. "
Nhìn thấy Tiểu Mộng bắt đầu học được gian xảo thì hắn có phần kinh ngạc, nhưng ngay sau đó hắn liền cười, dí nhẹ một cái lên trán Tiểu Mộng hắn cười nói:
" Biết rồi mà còn cố tình hỏi, dạo này học đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1380245/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.