Chương trước
Chương sau
Đúng lúc Xuân Đức muốn nhìn xem cảnh tượng mấy tên kia chết như thế nào thì nhận được mật âm của Vô Địch.Xuân Đức không có tiếp tục nhìn xem cảnh tượng tiếp theo mà đi ra ngoài. Hắn bay lên một nóc nhà cao nhất phóng tầm mắt ra xa xa, nhìn khắp bốn phía thu lại hình ảnh xinh đẹp lúc này đây.
" Được rồi cái gì cũng có điểm kết thúc. "--- Hắn khẽ nhếch miệng cười một cái.
Sau đó hắn gọi về Mẫu Thụ cùng thi đàn của mình. Từ trên bầu trời vương thành xuất hiện một cái vòng xoáy không gian đen ngòm, thủy triều tang thi tiến hóa từ bên trong như mưa rơi xuống Phong Đô Thành.
Cùng với đó khắp Phong Đô Thành không biết từ lúc nào đã bị dây leo bao phủ. chỉ trong nháy mắt đã có 1/3 số người nơi đây chưa kịp làm ra phản ứng mà chết đi.
Xuân Đức chọn lựa lúc này động thủ cũng không phải cái gì xúc động nhất thời mà bên trong kia Vô Địch đã dò xét cẩn thận không tìm thấy bất cứ vật gì có thể uy hiếp tới hai người nữa, bây giờ cần tạo hỗn loạn để phân tán lực chú ý của những người kia.
Không qua mấy chục cái hô hấp cả vương thành trong nháy mắt hỗn loạn không chịu nổi. Tiếng thét đầy kinh hãi của những tên phú thương, tiếng kêu rên của những người bị trọng thương. Sau khi làm xong những việc này thì Xuân Đức như không có việc gì quay về phía bên dưới sàn đấu bên dưới lòng đất.
Khi hắn quay trở lại thì kịch vui cũng hết, bên dưới chỉ còn lại duy nhất con huyết xà kia. Những kẻ khác đã bị nó ăn thịt kể cả cô gái đi cùng với hắn. Con huyết xà này chỉ cần máu thịt làm thức ăn không phân chủ tớ nên khi thấy hắn nó liền tấn công, kết giới đối với nó không hề có tác dụng.
Nhìn con rắn cắn tới, Xuân Đức mặc kệ cho nó cắn, ba cái đầu phân biệt cắn vào bên phải cổ cùng hai bên sườn nhưng khi con rắn cắn lên người Xuân Đức thì lấy mắt thường có thể thấy nó đang thu nhỏ lại, từ dài hơn trăm mét chỉ còn mấy chục mét sau đó còn mấy mét cuối cùng là tan biến.
Không lưu luyến gì nơi này nữa Xuân Đức dùng tốc độ nhanh nhất có thể đến nơi Vô Địch đang giằng co với địch nhân. Thân hình hắn dần dần hư ảo sau đó hoàn toàn biến mất.
Tại bên cạnh Vô Địch vòng sáng truyền tống hiện lên, thân hình Xuân Đức từ từ ngưng thực sau đó đi ra ngoài.
Vô Địch lúc này đang một tay khống chế Tụ Lôi Bảo Châu tranh giành quyền khống chế với 3 ông lão tóc hoa râm, một tay còn lại thì đang đối kháng với 18 tên cao thủ công kích. Xuân Đức vừa xuất hiện không một chút do dự liền phóng về ba lão giả giết tới, chỉ cần khống chế Tụ Lôi Bảo Châu thì không còn gì có thể uy hiếp được hắn.
" Ngăn cản hắn lại."
Từ trong 18 tên cao thủ đang đối phó với Vô Địch có một tiếng thét chói tai vang lên. Từ bên trong 18 người tách ra 6 người đối phó với Xuân Đức những người này đều chỉ là cao thủ đẳng cấp Thần Quân Cảnh sơ kì nhưng mà trên người bọn họ có bảo vật kì lạ giúp sức chiến đấu của mỗi người đề thăng lên đến hậu kì.

Xuân Đức thấy có 6 người tiến đến ngăn cản thì cũng mặc kệ, hắn lập tức tiến vào trạng thái bán long hóa, hai cánh mọc ra, móng vuốt xuất hiện, cực tốc lao tới ba ông lão.
Tốc độ hắn vượt xa những tên kia nên không có một ai có thể kịp ngăn cản hắn, ông lão bị hắn chọn làm mục tiêu thấy không ổn thì rút về một tay ném ra một cái pháp thuẫn mong muốn ngăn chặn tấn công của Xuân Đức.
Đẳng cấp của ông lão cao hơn Xuân Đức một đoạn dài, Xuân Đức lúc này chỉ là Thần Quân Cảnh sơ kì mà thôi có điều trang bị của hắn cùng nội tại năng lực thì lợi hại hơn ông lão kia nhiều, chỉ thấy vuốt rồng sáng lên ánh sáng tím sau đó liền cắt bảo vật tấm khiên kia thành vô số mãnh lực đi không giảm một chút nào, trảo thẳng đầu của ông lão kia.
Thấy ông lão kia gặp nguy hiểm hai người còn lại lập tức thu tay lại cùng lúc đánh về móng vuốt của Xuân Đức.
Uỳnh
Một tiếng trầm đục vang lên, một luồng sóng xung kích từ đợt va chạm quét văng mọi thứ. Ba ông lão kia thì một người trực tiếp nát bét, hai người còn lại thì tàn phế hai tay, cả người bay đập vào bên trong vách tường tạo thành hai cái hố hình người.
Sau một kích Xuân Đức không có bị tiêu hao gì mà còn được bổ sung một lượng lớn máu huyết cùng năng lượng từ địch nhân vừa chết đi( XD_Tuyệt kỹ mang lại khả năng hấp huyết cùng hấp ma từ địch nhân chết đi.)
Sau khi không còn ai tranh giành quyền kiểm soát nữa thì Vô Địch nhanh chóng áp chế hoàn toàn Tụ Lôi Bảo Châu, Xuân Đức cũng không vội giết những người khác mà triệu hồi ra đồng bạn của mình.
Bộ ba tinh vương cảnh A Ngốc, Tuyết Báo cùng A Khờ được triệu hồi ra. Tâm linh tương thông đứa bọn nó vừa ra liền động thủ không có nhiều do dự. Có điều Xuân Đức đánh giá thấp tính liều mạnh của những người này, thấy tình thế không thể vãn hồi thì cả đám sắc mặt điên cuồng lao lên tự bạo.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm
Liên miên bạo tạc kinh khủng phát sinh, trong nháy mắt mặt đất sụt xuống, một cái khe sâu mấy vạn mét sinh ra. Trong nháy mắt đó Xuân Đức thu về mấy chiến hữu của mình còn hắn thì hóa về bản thể là Địa Ngục Thiên Long.
Với sức phòng ngự siêu biến thái của mình mà bị 18 đợt bạo tạc cũng làm cho Xuân Đức bị thương mười mấy nơi, cả người đầm đìa máu tươi. Hai ông lão bị thương cũng nhân lúc này mà đào tẩu, Xuân Đức cũng phóng lên cao đuổi theo.
Gào Gào Gào
Một tiếng kêu rung trời, khiến cho một phương thiên địa cũng thất sắc.Một con Địa Ngục Thiên Long ba đầu chui từ lòng đất lên.( Đây là năng lực thiên phú đặc thù của sinh mệnh thể cấp cao đặc biệt có hạn chế thời gian, không phải thân thể vốn có của Xuân Đức, thân thể hắn chỉ là một con ấu long dài 50 cm, béo tròn ục ịch.)
Thân nó dài vài dặm, sải cánh che trời, cả người là lân phiến màu xanh có gai nhọn lởm chởm. Bên trên người nó có vô số vết thương dữ tợn nhưng đang lấy tốc độ cực kì nhanh khép lại. Khí tức nguy hiểm từ nó phát ra khiến cho cuộc chém giết bên trong vương thành trong nháy mắt đình chỉ lại. Tất cả đều nhìn lên sinh vật bá chủ kia.
Đám cường giả đang tới tiếp viện thấy một màn này cũng không khỏi trùng bước. Hai ông lão đang sử huyết hành thuật chạy bán sống bán chết cũng nhịn không được nhìn quay lại. Khi bọn họ thấy sinh vật bá chủ đứng giữa thiên địa kia thì hô hấp cũng không khỏi ngưng lại.
Ba cái đầu của con Địa Ngục Thiên Long nhìn tất cả những kẻ còn sống nơi đây(khu vực thứ nhất cùng thứ 2),ánh mắt sáng lên những tia sáng đỏ dụ dị tiếp theo ba cái miệng của con rồng há lớn, vô tận cột sáng màu xanh lam bắn ra.
xoẹt xoẹt..xoẹt xoẹt.
Nơi cột sáng đi qua nơi đó chỉ còn lại một vùng đất chết, mọi vật tiêu tán không còn bất cứ gì cả, người sống, thực vật, tang thi tất cả đều biến mất.
Mặt đất ầm ầm rung động, không qua bao lâu nơi vương thành này chỉ còn lại cát bụi. Ngay lúc Xuân Đức đang chuẩn bị đi ra khu vực thứ ba đồ sát toàn bộ thì cả người hắn hiện lên lục quang, vô số lá cây bay xung quanh hắn, ánh mắt của hắn lúc này chuyển từ đỏ rực chuyển thành lam quang.
Vô Địch lúc này cũng hiện ra nhìn đồng bạn của mình cười nói:
" Giờ thì biết vì sao mi không hay dùng năng lực này rồi đấy."
Một cái đầu con rồng mở miệng ra nói chuyện:
" Hung tính quá mạnh, lý trí không áp chế nổi. May lần này có Mẫu Thu. Không biết linh hồn cường đại tới mức nào mới có thể áp chế được hung tính của loại hóa thân này."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.