Ánh sáng bình minh chiếu vào mắt Xuân Đức mở mắt ra thì thấy trời đã sáng từ khi nào, nhìn bên cạnh thì chỉ thấy mình Tà Long đang nằm ở đó ngủ chưa dậy, đứng dậy vươn vai một cái nhìn cảnh sắc buổi sáng xung quanh hắn bất giác mỉm cười.
A a a a a a a
Hắn bất chợt hét lớn một tiếng, tiếng hét truyền đi xa xa quanh quẩn mãi không tan. Tà Long đang còn ngủ bị tiếng hét của Xuân Đức giật mình tỉnh lại căm tức nói:
" Mới sáng ra bị cái gì động kinh vậy? Không thấy bổn đại gia còn đang phơi nắng sao?
" Sớm cái con khỉ, đứng dậy đi ra ngoài, hôm nay chúng ta thoát đi cái Ma Linh Sâm Lâm chết tiệt này. " Xuân Đức nhìn quay lại Tà Long nói.
Tà Long đứng dậy lười biếng ngáp vài cái nói:
" Vậy sao! Như thế cũng tốt. "
........
Bên ngoài không gian vong linh không gian một trận vặn vẹo hai bóng người từ từ hiện ra.
Nhìn xung quanh cũng không có biến đổi gì lớn, không biết có phải vì hôm trước đại hình sát trận giết một số lớn Vực thẳm Quái Thú khiến cho đám quái thú kia cảm nhận được cái gì nguy hiểm nơi đây mà không dám tiến vào phạm vi mấy ngàn dặm quanh đây.
" Đi thôi ông bạn ". Xuân Đức nói một tiếng với Tà Long rồi chạy đi về phía đường cũ thoát ra khỏi nơi quỷ dụt này.
Tà Long thấy Xuân Đức đi rồi hắn cũng là nhanh chân đuổi theo.
Hai người như hai bóng mờ nhanh như tia chớp xuyên qua địa vực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379762/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.