Xuân Đức bên trong tế đàn bây giờ đang bị lực lượng quỷ dị của tế đàn hấp thu từng chút một lực lượng, những lực lượng này lại bị mấy món bảo vật kia hấp thu sạch sành sanh. Những cơn đau khiến cho linh hồn vặn vẹo làm cho một kẻ không sợ chết như Xuân Đức cũng cảm thấy sợ hãi.
Sau một khoảng thời gian quen thuộc với nỗi đau, Xuân Đức bắt đầu không khiêng dè gì mà thả cửa để mặc tế đàn hấp thu sức mạnh bản thân để lớn mạnh bảo vật. Thời gian chậm rãi trôi qua, những bảo vật khi trước đã vô cùng khủng bố nhưng bây giờ được Xuân Đức trực tiếp lấy sinh mệnh thọ nguyên, tinh huyết, linh hồn bồi đắp thì càng cường đại hơn nhiều.
Đúng ba ngày sau, khi Xuân Đức không thể gắng gượng thêm được nữa hắn mới dừng lại hành động điên cuồng của mình. Cảm nhận mấy món chí bảo sức mạnh đã mạnh hơn ban đầu gấp đôi, có thể là hơn thì lúc này Xuân Đức cuối cùng cũng mỉm cười một cái.
Công việc cuối cùng bây giờ là dung hợp mấy món chí bảo này vào cơ thể mà thôi, nếu cả chí bảo cùng với thân thể cường hãn hòa làm thành một thể thống nhất thì có thể nghĩ nó sẽ mạnh tới mức nào.
.........
Lại thêm hai ngày nữa thì mọi thứ mới hoàn tất, Xuân Đức lết cái thân tàn ma dại của mình ra khỏi tế đàn, cả thân hình bé nhỏ của hắn không một chỗ lành lặn, thê thảm nhất là đôi cánh bây giờ nó rách tả tơi như sơ mướp. Lúc chưa bắt đầu tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379670/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.