Chương trước
Chương sau
Ba người nghe xong lập tức run lên cùng nhau quỳ một chỗ đạo:
" Bọn tiểu nô đã hiểu, nhất định bọn tiểu nô sẽ nghe lời không dám có ý nghĩ xấu".
Thấy vậy Lão Tà cũng gật đầu đáp:
" Như vậy là tốt nhất, bằng không sau này các ngươi cũng trong bộ sưu tập này đấy. Củ Cải Trắng cho bọn chúng xem một chút kết cục của những kẻ không nghe lời đi, cho bọn chúng mở mắt ra nếu không lại nghĩ chúng ta nói đùa".
Xuân Đức gật đầu, vung tay lên hàng loạt các bình trong suốt to lớn xuất hiện trước mắt mọi người, bên trong những cái bình lớn kia là hàng tá Ma Tộc bị chặt đứt tứ chi, đôi đã bị móc đi, lưỡi bị cắt đứt đang trôi nổi bất định trong sinh mệnh chi thủy nhìn vô cùng kinh khủng. Mấy người bọn Hàn Tuyết Vi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì không khỏi cả người phát run, hàn ý từ chân lên tới đầu, hàm răng không tự chủ được mà va vào nhau.
Không riêng gì mấy nàng mà mấy tên thái điểu Diệp Linh Tinh phía sau cũng trực tiếp ngồi trên mặt đất, cả người như bị ai rút hồn. Ngay cả đám người Bạch Tinh, Thanh Trúc thấy cảnh này cũng hít vào vài ngụm khí lạnh.
Cho mọi người trước mắt xem rõ Xuân Đức lại thu tất cả mấy cái bình kia lại. Lao Tà nhìn thấy ba người hầu của mình đang không ngừng run rẩy trên mặt đất thì hài long vô cùng đạo:
" Bây giờ thì biết kết quả nếu dám làm điều gì không được cho phép rồi đây, còn giờ thì đứng lên đi lão đại số 2 có chuyện nói với các ngươi"
" Đã...đã hiểu, mấy người tiểu nô đã hiểu rõ thưa đại nhân, bọn tiểu nô sẽ không dám"- Mấy nàng dập đầu vài cái xong thì mới dám đứng dậy, nhưng cũng chỉ cúi đầu nhìn xuống đất.
Tuyết Anh từ trên đầu của đần long nhảy xuống nhìn Xuân Đức và đàn long đạo:
" Hai người các ngươi ra chỗ khác chơi đi, ta ở đây dạy cho mấy tên phế vật này chút đồ, để sau này còn có chút tác dụng, các ngươi ở đây mấy kẻ này còn không có dũng khí ngẩng đầu thì làm sao có thể học được cái gì".
Xuân Đức gật đầu, ôm hai nhóc tỳ nhảy lên đầu Lão Tà rồi đạo:
" Được rồi, vậy ngươi tự giải quyết vấn đề của mình đi, bọn ta không làm phiền ngươi nữa, có chuyện gì thông báo ta một tiếng".
Bỏ lại một câu Xuân Đức, hai tiểu nha đầu và Tà Long ngay lập tức biến mất đi vào bên trong không gian vong linh, để lại bên ngoài Tuyết Anh và đám thái điểu.
Khi mấy người Xuân Đức đi rồi thì mọi người ở đây mới thở ra một hơi, bọn họ cảm thấy áp lực khi có mấy kẻ khủng bố kia ở đây.
Nhìn vẻ mặt này của mọi người, Tuyết Anh ngay lập tức tạt cho bọn này một xô nước lạnh:
" Vài ngày tới ta sẽ huấn luyện các ngươi thành những ma đầu bậc nhất, nếu ai không may chết đi thì chỉ có thể trách số mạng không tốt, mà việc đầu tiên trong lần huấn luyện này là các ngươi phải đưa 9 tên phế vật đang còn quỳ trên mặt đất kia về nơi đóng quân của Diệp Linh Tông trong vòng 1 canh giờ, việc này không khó nên các ngươi nếu về chậm sẽ có trò hay đợi các ngươi. Bây giờ bắt đầu, à mà nhớ là cấm dùng cái gì phụ trợ đấy, tự thân vận động không dùng ngoại vật ".
Mọi người không nói hai lời, không hỏi han thêm bất cứ cái gì, ngay lập tức tiến lại gần 9 tên đệ tử Diệp Linh Tông kia xách lên như xách mấy con gà rồi lao thẳng về nơi đóng quân của Diệp Linh Tông cách đây không tới vạn dặm, với Tình người có tu vi Bất Hủ Canh thì vạn dặm không tính là gì nhưng ở đây lại có lực lượng thần bí ảnh hưởng nên muốn vừa đi vừa về thì cũng cần nỗ lực một chút, nàng đã như vậy thì những người khác cũng phải rất cố gắng thì mới có thể hoàn thành.
Đang đi trên đường Thanh Mai nhìn mấy người Hàn Tuyết Vi hỏi:
" Tuyết Vi tỷ mọi người bị sao vậy, sao khuôn mặt vẫn còn trắng bệch thế kia? vẫn còn suy nghĩ chuyện lúc trước sao? ".
Tuyết Vi nở nụ cười miễn cưỡng đáp lại Thanh Mai:
" Không sao cả, chỉ cảm thấy có chút sợ hãi mà thôi ".
" Mọi người cũng không cần quá lo lắng như vậy, không phải Tà Long lão đại đã đảm bảo mấy người không bị gì rồi sao, ta nghĩ sau này sẽ khác thôi "- Thanh Mai an ủi.
Tuyết Vi nghe vậy cũng vui vẻ lên phần nào, nàng nhìn mọi người đạo:
" Mọi người nghĩ mấy ngày sau chúng ta sẽ được học cái gì đây? ".
Tình đang phi hành bên cạnh suy nghĩ một chút đạo:
" Theo ta nghĩ chắc sẽ là một bí thuật nào đó, nhưng nói cho cùng nếu như mấy vị đại nhân muốn giết chúng ta thì mấy vị đại nhân kia không cần tốn nhiều lời như vậy rồi, một đập là có thể giết tất cả mọi người vì vậy lần luyện tập lần này là một cơ duyên của chúng ta. Mọi người cũng nên thấy mình nhỏ yếu đi, 21 người chúng ta không cầm cự nổi hai tiểu cô nương trong vài hô hấp nếu không có bảo mệnh ngọc kia thì mọi người ở đây còn ai có thể sống".
Nói tới ngọc bảo mệnh mấy người Tình và Bạch Tinh đám người lại một trận đau lòng, nếu như biết rõ tác dụng của ngọc bảo mệnh kia thì đã không lãng phí một lúc nhiều vật phẩm trân quý như vậy.
Nhưng khi nghĩ tới hai tiểu nha đầu kia cả đám người đang phi hành trên khung trung không tự chủ được đều cảm thấy rùng mình. Thiên Xu nhìn về phía lão đại Bạch Tinh hỏi:
" Lão đại hai tiểu cô nương đó có phải là Xà Thần đại nhân và Hủy Diệt đại nhân trong điện chúng ta không?".
Bạch Tinh gật đầu đạo:
" Ừ. Việc này bây giờ nói có ích gì, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên này đi nếu mà cứ cái tốc độ này có khả năng chúng ta sẽ bị chậm thời gian đấy, mà hậu quả của việc này thì ta cũng không dám tưởng tượng đâu".
Mọi người nghe vậy thì gật đầu, cả đám lại cực tốc phi hành tiến về nơi đóng quân của Diệp Linh Tông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.