Nhìn vào nơi thiếu nữ kia đứng ban đầu bây giờ đã thành một cái hố sâu không thấy đáy, Xuân Đức cười cười, hắn lại nhìn về phía hai kẻ còn sống đang run như cầy sấy kia, tâm niệm động một bàn tay hư ảnh che trời được tạo ra ngay lúc hắn đang tính tiễn đưa hai kẻ còn lại này một đoạn đường thì thiếu nữ mà hắn nghĩ đã chết lại ngoi lên từ trong cái hố bùn ra, vừa ngoi đầu lên nàng đã kêu lớn
" Ta còn chưa chết tha...tha cho....tha cho bọn họ"
Nàng nói đứt quãng không ra hơi, tuy nàng chui ra từ hố bùn nhưng trên cơ thể nàng không dính bùn đất chút nào, chỉ dính be bét máu, hắn cũng lấy làm kì, nếu đã thanh tẩy rồi thì con để cả người dính máu như vậy làm cái gì.
Y phục của cô nàng bây giờ đã te tua, hai cánh tay bây giờ chỉ còn một cái, bị hắn đánh chúng thì hầu như sẽ ngay lập tức bị nhiễm độc, độc tố này không gây nguy hiểm tới tính mạng nhưng lại ngăn cản sự khôi phục của kẻ bị trúng độc nếu muốn trọng tố bộ phận bị mất nếu không có hắn hút độc thì gần như là không thể.
Xuân Đức thu tay lại không tiếp tục ý nghĩ giết chết mấy người này. Hắn lãnh đạm nói:
" Mạng của ngươi cũng rất cứng đấy, chỉ là Bất Hủ Cảnh thôi mà bị như vậy không có lập tức chết ngay ta cảm thấy hãnh diện thay ngươi, coi như giữ lời ta sẽ không giết các ngươi ngay bây giờ nếu như ngươi không chứng minh được giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379618/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.