Xuân Đức ngồi dậy nhìn lên trời đạo:
" Số trời run rủi thôi, ta cũng không rõ ràng lắm, nghe lão hệ nói thì là do lão tính toán ra ta ở đâu mới tới, còn cái quái gì mà tiền thân của ta trước kia cũng là bằng hữu của lão. Mấy cái này ngươi nên đi hỏi lão hệ ấy. À mà nói lão hệ chắc ngươi không biết là ai đâu, chính là cái con nhóc đánh ngươi ấy. Trước kia thì khi gặp nhau ở dạng thần hồn đều là nam nhi nên ta thường gọi là lão hệ, còn bây giờ chuyển qua nữ nhân ta còn chưa kịp thích ứng với cái tên mới nên vẫn gọi như trước".
Nhìn qua cái đầu to lớn, vuốt vuốt cái sừng bóng loáng kia Xuân Đức lại hỏi:
" à mà quên hỏi tên của ngươi rồi, tên của ngươi là gì?".
Tà Long cựa cựa cái đầu lớn vài lần mới truyền âm lại:
" Tên của ta sao? cái này ta không còn nhớ nữa, trong những kí ức còn lại thì ta chỉ biết những kẻ đuổi giết ta gọi ta là Chúa Tể Hủy Diệt. Mà chúng ta bây giờ làm cái gì? chẳng lẽ lại ở trong này tu luyện cho qua ngày tháng? ".
" Đương nhiên là không phải rồi, chúng ta sẽ nằm ngủ cho qua ngày tháng".
" Có khác nhau gì sao? " Tà Long nghi hoặc.
Xuân Đức nói chắc như đinh đóng cột:
" Khác nhau nhiều chứ,ngủ thích hơn tu luyện nhiều, với ta cũng không tu luyện được nên đi ngủ là thích hợp nhất, nhưng sau này chắc không được ngủ nữa rồi, lão hệ bắt ta đọc sách rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379611/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.