Sau một hồi đe dọa, dụ dỗ, phản kháng lại, nhưng mọi thứ đều vô dụng thì còn Tà Long này bắt đầu học khôn ra,quay sang thề thốt, nịnh nọt lấy lòng con quỷ cái trước mắt:
" Đại nhân, ta biết sai người hãy dừng tay lại đi, chuyện gì cũng cũng từ từ, đừng động thủ.... Tiểu thư mỹ lệ ngươi là người xinh đẹp nhất thế gian,dùng đôi bàn tay ngọc ngà cầm roi đánh ta thì tay người sẽ bị thương không đáng đâu".
Không biết là thật nghe con Tà Long kia nói thuận tai hay là nãy giờ đánh cũng chán rồi, lão hệ thu roi và mấy cây dây leo về không tiếp tục hành hạ con Tà Long đáng thương kia nữa. Nhìn sang bên Xuân Đức ngoắc ngoắc ngón tay ra hiệu cho tên sâu lười này tiến lại gần.
Từ xa Xuân Đức thấy vậy hiểu ý ngay lập tức chạy lại gần, hắn cũng không muốn bị mấy cây dây leo kia thông đâu, tiến lại gần hắn cười nịnh nọt đạo:
" Hì hì, ông bạn có chuyện gì cần sai bảo sao? "
" Còn chuyện gì nữa ký khế ước với con lươn có chân này chứ làm gì?"- Lão hệ trắng mắt liếc
Khi nghe tới ký khế ước thì con Tà Long lập tức theo bản năng phản kháng:
" Loại rồng chúng ta có tôn nghiêm vô thượng,không thuần phục hay cần bất cứ kẻ nào là bạn, chúng ta là bá chủ thiên hạ, chúng ta là một giống loài thần thánh không.... ".
Đang nói tới cao trào thì con Tà Long này cảm nhận một ánh mắt bất thiện đang nhìn chằm chằm nó, khi quay lại thì nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379610/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.