Xuân Đức không biết do sự tàn sát vô tội vạ của hắn mà bên ngoài bây giờ đã thành loạn thành một đoàn. Mà nếu hắn có biết thì cũng vậy thôi, chẳng lẽ lại phục sinh mấy tên đã chết kia lại,hắn đâu có bị tâm thần phân liệt.
Nhóm 6 người Xuân Đức sau một thời gian phi hành dài do mấy con gà không chịu được nhiệt nên đành phải dừng lại cho đám người Thanh Trúc nghỉ ngơi lấy lại sức. Nhìn thấy mấy tên này mới đi không được bao lâu đã thành ra thế này hắn có chút hối hận vì đã mang theo mấy cái cục nợ này.
Thanh Trúc nghĩ ngơi được một lúc mới nhìn Xuân Đức hỏi " Ngươi làm sao lại có thể phi hành trong khu vực trung khu dài như vậy mà hề có việc gì? không phải tu vi càng cao áp chế càng lớn sao? ".
Xuân Đức nhìn nàng một cái, xòe tay nhún vai bất đắc dĩ đáp:
" Bắc thang lên hỏi ông trời đi, ta làm sao mà biết được cơ chứ, thì thấy bình thường mà, tại phải đợi mấy con chim cánh cụt các ngươi bay theo nên mới lâu như vậy chứ, không bây giờ ta đã ở trong khu vực sâu nhất rồi".
Mọi người nghe vậy thì cả đám đỏ mặt, bản thân còn tưởng là đã bắt kịp được tốc độ của người ta, không ngờ người ta phải cật lực giảm tốc độ để chờ đám người mình, đúng thiệt là mất mặt tới nhà bà ngoại.
Đang lúc mọi người nghĩ ngơi Xuân Đức bỗng nhiên cười khà khà đạo:
" Chắc là Vũ Y phù hộ cho ta, không ngờ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ca-thien-ha/1379607/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.