Một tháng sau, Thời Nguyệt mới đến cổng trường đã thấy bóng dáng quen thuộc của Kỷ Khê Bạch.
Cô chuẩn bị bước lên chào hỏi, không ngờ Đỗ Tử Thiến bên cạnh đã đi tìm cậu trước.
Thời Nguyệt nhìn hai người từ bóng dáng cũng xứng đôi cực kỳ, thu một chân đã bước ra lại, sau đó không nói một lời đi vòng qua từ phía sau, định đi cửa khác tới khu học.
Nhưng cô còn chưa đi xa đã cảm thấy cặp mình bỗng hơi nặng.
Thời Nguyệt quay đầu lại, trông thấy Kỷ Khê Bạch thì hơi ngạc nhiên. Cô nhìn xuyên qua Kỷ Khê Bạch có thể nhìn thấy Đỗ Tử Thiến phía sau cậu.
"Cậu làm gì?" Cô lùi một bước.
Mắt Kỷ Khê Bạch nhìn sang cửa khu học cách không xa, nói: "Cửa vào ở đây, cậu đi đâu?"
"Đâu ai quy định bắt buộc phải đi cửa kia vào, tôi đi bên kia không được sao?" Thời Nguyệt nói xong bèn xoay người đi.
Nhưng cô mới bước được vài bước thì phát hiện Kỷ Khê Bạch đi theo sau.
"Sao cậu đi theo tôi?" Thời Nguyệt quay đầu lại, nhíu mày hỏi.
Nét mặt Kỷ Khê Bạch nhàn nhạt đáp: "Tôi không có đi theo cậu, tôi có chút việc."
Đúng lúc này, Đỗ Tử Thiến bị bỏ qua nhịn không nổi đi tới, cô ta cố gắng giữ biểu cảm tươi cười trên mặt: "Bạn học Kỷ, về chuyện mà tớ nói với cậu..."
"Không có hứng, cậu tìm người khác đi." Kỷ Khê Bạch lãnh đạm nói.
Đỗ Tử Thiến dậm chân, lườm Thời Nguyệt cháy mặt mới tức giận rời đi.
Thời Nguyệt tỏ vẻ khó hiểu, nhưng cô cũng không khỏi nghĩ lại, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-anh-trang/217692/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.