Thật ra thì mới đầu hai vị Từ, Trần cũng muốn tới ngồi chung một bàn với Tần Lâm, nhưng xoay chuyển tâm niệm suy nghĩ một chút, nếu như chủ nhân bọn họ Phùng Đốc Công ngồi với Tần Lâm dĩ nhiên dư sức có thừa, đổi lại hai người bọn họ dường như không xứng, rốt cục theo tiếp tân dẫn ra bàn phía trước nhất ngồi.
Lúc này thấy Ngô Đức đường hoàng oai vệ ngồi xuống bên cạnh Tần Lâm, Từ Tước cùng Trần Ứng Phượng đều kinh ngạc nhìn nhau đầy ý nghĩa sâu xa: kinh sư xuất hiện nhân vật lợi hại như vậy, không ngờ rằng hai chúng ta không nhận ra, thân là Đại đầu mục Đông Xưởng, không khỏi có chút thất chức!
- Đây… đây không phải là con trưởng của Ngô gia lò gốm bên bờ sông hộ thành sao?
Rốt cục Hoàng chưởng quỹ Tiện Nghi phường nhận ra Ngô Đức, nhỏ giọng kinh hô lên.
Thương nhân hành nghề ở kinh sư được chia làm cửu đẳng, điếm tơ lụa, tiệm cầm đồ, tiền trang, cửa hàng vàng bạc… những nghề này phải có tối thiểu mấy vạn lượng bạc tiền vốn, chính là thượng tam đẳng. Các loại cửa hàng da, tiệm thuốc… xếp thứ hai, tuy thanh lâu sở quán có tiền vốn rất lớn nhưng vì thanh danh bất hảo, cũng phải xếp vào trung tam đẳng này. Hạ tam đẳng chính là tửu quán, tiệm cơm, khách sạn...
Mà mỏ than, lò gốm… cùng với nghề đổ phân được gọi là bất nhập lưu, chỉ đơn thuần dùng sức lao động đổi lấy chút bạc, thu nhập không bao nhiêu, danh tiếng lại không tốt. Quan phủ đương nhiên không bằng lòng lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578940/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.