Ngưu Đại Lực là cự hán thân như tháp sắt, Lục mập giống như pho tượng Phật Di Lặc, hai người này thoạt nhìn cũng không dễ chọc, chừng mười tên bộ khoái cũng có tám chín tên xông về phía Tần Lâm.
Ngưu Đại Lực cùng tên mập thấy vậy toét miệng cười vui, bình sinh lần đầu tiên vượt qua Tần trưởng quan.
Chẳng lẽ chỉ có ta dáng dấp tương đối bình thường? Tần Lâm không thể làm gì lắc đầu một cái, nghĩ tới đám thủ hạ của mình, hai người trước mắt không cần nói, Từ Văn Trường là một lão điên, Du Quải Tử què chân… Ặc, quả thật mình là ‘Sở nghiên cứu người bất bình thường’…
- Đám tặc tử kia…
Mấy tên bộ khoái thấy đám ác nô nằm ngổn ngang dưới đất kêu rên, còn có thi thể hai con chó dữ nát bấy, cũng phát giác bọn Tần Lâm không dễ chọc, lớn tiếng thét thêm can đảm cho mình, kêu gọi:
- Các ngươi làm càn ngoài đường phố, phạm tới vương pháp, hãy theo gia gia đi Hải Ninh huyện nha một chuyến. Nếu dám chống cự, chớ trách gia gia hạ thủ bất dung tình!
Tần Lâm cúi đầu, chân nghịch nghịch một hòn đá, tỏ vẻ không quan tâm cười khẩy nói:
- Nếu như làm càn ngoài đường phải bắt đến huyện nha thẩm vấn, xin hỏi đánh dân chúng, trêu đùa phụ nữ, thao túng chó dữ cắn người ngoài đường phố, loại ác bá như vậy có cần bắt lại trước hay không?
Hay! Trong đám người có ai kêu một tiếng, Trần Bạch Sa cùng mấy bộ khoái hung tợn nhìn sang. Vì sợ hãi bọn chúng, không còn ai trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve/4578619/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.