Chương trước
Chương sau
Thì ra lần này kinh sư nổi lên sóng gió toàn là do tay của Tần Lâm và Trương Tử Huyên. Che trời qua biển, đây rõ ràng là chụp túi vải đen vào đầu Vạn Lịch và chư công trong triều, sau đó dùng gậy quất túi bụi.

Sợ rằng Vạn Lịch nằm mơ cũng không nghĩ ra, y tự cho là bố cục tinh diệu, ba cây cột chống đỡ triều cục là cựu đảng thanh lưu, năng thần kiện tướng Giang Lăng đảng và nhân vật đầu não Ty Lễ Giám đều có ngấm ngầm qua lại với Tần Lâm.

- Hừ, mở miệng ra là xưng Tần huynh, tiểu muội, đâu còn là giọng điệu của thiên kim tướng phủ năm xưa, muốn cho nô gia ăn phải dấm chua sao?

Ngũ Phong thuyền chủ, Tuyên Úy Sứ Doanh Châu Kim Anh Cơ vươn cổ mềm mại thon dài ra xem nội dung trong phong thư Tần Lâm đang cầm. Hai tay nàng vịn vào lan can thuyền, nửa người trên nghiêng về phía trước làm bộ ngực không lớn lộ ra càng thêm đầy đặn, eo rắn nước hạ thấp xuống, kiều đồn căng tròn ưỡn ra sau tạo ra đường cong hình chữ S mê người.

Kim Anh Cơ đẹp tới mức họa quốc ương dân, ánh mắt nhìn về phía Tần Lâm dường như mang theo hơi nước của cả Đông Dương đại hải, vị chua trong giọng nói ẩn giấu mị hoặc vô tận. Chỉ riêng miệng anh đào nhỏ nhắn thốt ra hai chữ nô gia mềm nhũn ngọt ngào, đã giống như đạn pháo có thể đánh nát hùng tâm tráng chí bất kỳ nam nhân nào.

Trừ Tần Lâm ra.

Mặc dù cũng có chốc lát thất thần dưới vẻ mị hoặc của Kim Anh Cơ, nhưng hắn có vẻ tự tin có thể chinh phục người khác, sẽ không lo được lo mất. Vì vậy hắn cười lên rất nhanh, vỗ mạnh vào mông nàng một cái, ghé vào tai nàng nói nhỏ:

- Tiểu yêu tinh, nàng dám nói lời này cho Tử Huyên nghe không?

- Nô gia mặc kệ, lần trước ở Miến Điện tiểu oan gia huynh tàn nhẫn không chịu gặp nô gia. Hừ, bây giờ huynh rơi vào tay nô gia…

Kim Anh Cơ che miệng cười khanh khách, ánh mắt nhìn Tần Lâm vô cùng yêu mị xấu xa, giống như một con tiểu hồ ly mới vừa trộm trứng gà.

Tần Lâm buông tiếng than dài:

- Tự nhiên mặc tình nàng giết mổ.

Cách đó không xa, thị nữ đứng trên boong hầu hạ Kim Anh Cơ ai nấy thẳng tắp lưng, mắt nhìn thẳng, nhưng gió biển loáng thoáng đưa đối thoại giữa Tần Lâm và Kim Anh Cơ tới, các cô nương nghe mặt đỏ tới mang tai. Những cô nương theo Kim Anh Cơ từ trước cũng không sao, những người mới vừa được tuyển gần đây tỏ ra kinh ngạc vạn phần, nhìn bóng dáng cao ngất của Tần Lâm dưới trời đêm giống như nhìn thấy kỳ tích nào đó.

Kim Anh Cơ thừa kế chức Ngũ Phong thuyền chủ uy danh hiển hách của phụ thân, được triều đình phong làm chính tam phẩm Tuyên Úy Sứ Doanh Châu, dẫn dắt thuyền đội dưới cờ tung hoành Đông Tây lưỡng dương đánh đâu thắng đó, không thể nghi ngờ là thần tượng trong lòng các thiếu nữ. Nàng hành sự công bằng, chấp chưởng Ngũ Phong hải thương không ai là không phục, nàng uy nghiêm lẫm lẫm, vì duy trì trật tự trên biển thường treo hải tặc được dưới đáy thuyền làm mồi cho cá mập. Thậm chí ngư dân vùng duyên hải còn có lời đồn nàng chính là Thiên Phi nương nương hóa thân, che chở cho cả đại dương mênh mông.

Thế nhưng cũng chính là vị Kim Tuyên Úy này hôm nay hóa thành nữ tử yểu điệu dịu dàng trước mặt Tần Lâm, lộ ra nhu tình mật ý hết sức ngọt ngào khiến cho ai ai cũng phải đem lòng hâm mộ, vì vậy đám thị nữ mới kinh ngạc trợn mắt há mồm.

Những cô nương theo Kim Anh Cơ từ trước đã quen với chuyện này, đây gọi là một vật khắc một vật, Kim trưởng quan gặp phải Tần trưởng quan lại không làm gì được, đây là chắc chắn.

Ngược lại có chuyện làm người ta nghĩ đến vỡ đầu cũng không hiểu được.

Lần này Tây Di thế tới hung hăng, hạm đội Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha chạy về Nam Hải, không chỉ có phong tỏa hải mậu mà còn cuồng ngôn muốn dùng thuyền cứng pháo mạnh đánh tan thủy sư Đại Minh và Ngũ Phong hải thương, ký kết minh ước dưới thành với triều đình, độc bá Đông Tây lưỡng dương.

Vì vậy triều đình tức giận, Khâm Sai Vũ Xương Bá Tần Lâm xuôi Nam đốc sư, ban vương mệnh kỳ bài, Thượng phương bảo kiếm, đặc biệt cho phép tiên trảm hậu tấu, xây hổ trướng nha kỳ, thụ lục đạo, tiết chế Thủy sư Lục sư Chiết Mân Lưỡng Quảng, văn võ quan viên tứ phẩm trở xuống thảy nghe điều khiển.

Tần Lâm đi thuyền từ Thiên Tân Vệ ra biển xuôi Nam, chạy tới Đài Loan ghé vào Kê Lung cảng, hội hợp cùng Kim Anh Cơ trấn giữ đại bản doanh chỉ huy. Sau đó phát kim bài lệnh tiễn điều Thủy sư Phúc Kiến Du Tư Cao, Trầm Hữu Dung dẫn quân ra biển, hợp binh với chiến hạm chủ lực Ngũ Phong hải thương. Bây giờ đang từ Nguyệt Cảng chạy về phía Macao, tìm thời cơ quyết chiến với địch.

Đúng lý ra đại chiến sắp tới, chuyện liên quan đến sinh tử tồn vong Ngũ Phong hải thương và hải mậu Đại Minh hưng suy, cũng quan hệ tới uy danh cả đời Tần Lâm chiến tất thắng chưa bao giờ bại, vì sao Tần Bá gia, Kim Tuyên Úy chưa từng đàm luận binh cơ nơi hổ trướng suốt đêm, lại ở trên boong trò chuyện thân mật suốt đêm, dường như hết sức ung dung nhàn nhã như vậy?!

-----------

- Khí độ danh thần, quả nhiên bất phàm!

Du Tư Cao và Trầm Hữu Dung nhờ ánh trăng loáng thoáng thấy bóng dáng Tần Lâm và Kim Anh Cơ dựa sát vào nhau thân mật trên boong Lâm Anh hiệu.

Thành thật mà nói, trong lòng mọi người đều có chút thấp thỏm, dù sao Tây Di có thuyền cứng pháo mạnh, mặc dù Thủy sư Phúc Kiến dưới quyền hai vị tướng quân được huấn luyện nghiêm chỉnh, hơn nữa còn được tiền nhiệm Tuần Phủ Cảnh Định Hướng hết sức ủng hộ, đổi mới một số hạm thuyền cũ kỹ, đúc mới không ít hỏa pháo, nhưng nếu so sánh với Tây Di khí thế hung hăng phách lối, bọn họ vẫn còn ở thế hạ phong.

So ra hạm đội Doanh Châu Tuyên Úy ty uy võ khí phách hơn nhiều, mặc dù cái tên Lâm Anh hiệu của soái hạm có chút mùi nữ tử, nhưng thân thuyền chắc chắn và võ trang hùng mạnh lại đủ để làm Thủy sư Phúc Kiến hâm mộ chảy nước miếng, tinh thần khó tránh khỏi có hơi xuống thấp.

Thủy sư triều đình là phụng chỉ đánh giặc, gánh vác trách nhiệm chủ yếu, chỉ cho thắng không cho bại. Ngũ Phong hải thương chỉ là Thổ Ty trợ chiến, bất cứ lúc nào cũng có thể rút lui, đến lúc đó vì bảo tồn thực lực quay lưng bỏ đi, Thủy sư Phúc Kiến chắc chắn phải chịu xui xẻo. Bọn họ vẫn còn hơi không tin được đám hải thương này, dù sao không phải là quân đội chính quy triều đình…

Cho đến khi từ xa nhìn thấy Tần Bá gia đốc sư chàng chàng thiếp thiếp với Kim Tuyên Úy, tinh thần Thủy sư Phúc Kiến mới nhanh chóng khôi phục, trong lòng đám Thủy sư tràn đầy kiêu ngạo và tự tin: hai vị tướng quân Du, Trầm chúng ta là môn sinh Tần Bá gia, Kim Tuyên Úy lại có quan hệ với Tần Bá gia như vậy, ha ha, thì ra đều là người một nhà cả. Không lâu sau xảy ra hải chiến tự nhiên chiếu ứng lẫn nhau, không có nhiều khả năng xuất hiện tình huống bảo tồn thực lực đội ngũ riêng mình.

Du Tư Cao là con của danh tướng Du Đại Du, rất có kinh nghiệm cầm quân, biết rõ ràng suy nghĩ trong lòng đám quân sĩ của mình, khẽ vuốt chòm râu vừa mọc lưa thưa dưới cằm, gật đầu một cái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.