Mặt trái xoan thanh tú của Chu Nghiêu Anh thình lình đỏ tận mang tai, ánh mắt tránh né như con nai ngây thơ, không dám nhìn thẳng Tần Lâm.
Từ Tân Di đẩy Tần Lâm ra, nói nhanh như pháo nổ:
- Công chúa thì sao chứ, chàng cho rằng Công chúa có nhiều tiền lắm hay sao? Niên bổng hai ngàn thạch cũng chỉ là viết trên giấy, chút tiền tiêu xài mỗi tháng cũng bị ma ma giáo dưỡng giữ, trong tay nàng ngay cả một đồng cũng không có!
Đáng thương như vậy thật sao? Chớ nói Tần Lâm, ngay cả A Sa cũng lộ vẻ đồng tình thương cảm, bé gái liếm môi một cái: mặc dù sư phó thích quản ta, nhưng ít nhất mỗi tháng còn cho ta trên dưới trăm đồng mua bánh kẹo. Nếu ngay cả chút tiền này cũng không có, dọc đường nhìn thấy bán hồ lô đường, bánh đậu xanh… trời ơi, giết chết ta đi!
So sánh qua một lượt, A Sa chợt cảm thấy Trưởng Công chúa điện hạ triều Đại Minh thật sự quá đáng thương.
Chu Nghiêu Anh cúi đầu, thanh âm nhỏ đến mức giống như muỗi kêu:
- Thật ra thì... Thật ra thì trước kia cũng có được một chút, thế nhưng hiện tại có Dung ma ma mới tới vô cùng hung ác, cai quản bạc mỗi tháng của muội cực kỳ chặt chẽ…
- Quản cái gì, e rằng là bà ta đã bỏ vào túi riêng!
Từ Tân Di đùng đùng nổi giận, dáng vẻ muốn đứng ra quản bất bình giùm muội muội, đưa ánh mắt nhìn về phía Tần Lâm, ý muốn nhờ hắn đi tìm Dung ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-ve-2/2403519/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.