Editor: Qingyun16
Ngục tốt nghe thấy liền nghiêm nghị, cúi đầu đáp: "Vâng."
Người trong ngục giam nghe Lục Hành nói vậy, trong lòng không khỏi bồn chồn, đều cho rằng Lục Chủ Huy Sứ muốn làm chuyện gì lớn. Nhưng trên thực tế, bọn họ đúng là oan uổng Lục Hành. Ít nhất lần này, Lục Hành không tính toán dùng đại hình.
Bên trong ngục giam bốn phía đều thông suốt, quỷ khí dày đặc, mùi máu tanh lượn lờ quanh năm. Lục Hành dẫn Vương Ngôn Khanh đi đến một hướng, mặc dù hắn không nói chuyện, nhưng là thông qua không gian xung quanh ngày càng an tĩnh, lối đi rộng rãi, không khó đoán được đã tới nơi giam giữ quan viên cấp cao. Vương Ngôn Khanh bất tri bất giác nghiêm túc lên, lòng bàn tay cũng nắm chặt.
Cuối cùng, Lục Hành dừng trước một phòng giam. Đây là một gian phòng đơn, phía trên tường có một lỗ cửa sổ, góc phòng đặt một chậu than, so với nơi giam giữ Lương Bân thì sạch sẽ hơn nhiều, thậm chí cỏ tranh ở trên mặt đất cũng nhiều hơn. Một nam tử mặc nội bào ngồi ngây người ở trước cửa sổ, khoảng bốn mươi tuổi, dáng người tương đối mập mạp. Nghe thấy có người tới, hắn không kiên nhẫn mà quay đầu lại, sau khi nhìn thấy Lục Hành liền ngẩn ra một chút.
Ngay sau đó, hắn phản ứng lại, một bên khóe miệng nhếch lên, biểu tình châm chọc, xùy một tiếng: "Ra là ngươi. Thằng nhãi ranh nhà ngươi, lại có chiêu trò gì nữa đây."
Lục Hành đứng ở phía trước, ánh lửa xẹt qua bộ phi ngư đỏ thẫm, họa tiết thêu trên áo tựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-y-sat/501421/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.