Bắt đầu lên lớp 11, Dư Hiện liền gánh trên vai trách nhiệm nặng nề.
Thầy cô giáo trong trường không biết đã nghĩ như thế nào, cứ như là học sinh tiểu học, họ thậm chí còn đề xuất thực hiện một kế hoạch "giúp đỡ một với một", người có thành tích tốt sẽ học với người có thành tích không tốt, chuyện này cũng không phải rơi lên đầu của từng người, chỉ chủ yếu nhằm vào mười top đầu với mười top sau ở mỗi lớp.
Vì thế, Dư Hiện với Đào Dụ Ninh đều bị đưa vào danh sách kế hoạch trợ giúp này, có điều bất đồng ở chỗ, Dư Hiện là người giúp còn Đào Dụ Ninh là người bị giúp.
Bởi vì hai người không học chung lớp, "cộng sự" chỉ có thể được chọn từ đám bạn học trong lớp, Đào Dụ Ninh thấy nhàm chán may mà chưa ngất đi.
Đào Dụ Ninh nói: "Cậu không biết lớp tôi có một tên Triệu Tiểu Minh kia nói nhiều muốn chết, cậu ta còn có thể nói nhanh hoặc nhanh hơn nữa, nói một câu tôi còn chưa kịp phản ứng thì cậu ta đã nói câu tiếp theo rồi! Đã như vậy, còn kêu tôi gọi cậu ta là thầy Triệu nữa! Bị điên rồi!"
Dư Hiện đưa kem cho cậu: "Vậy rốt cuộc cậu học thế nào rồi?"
"Chẳng ra làm sao." Đào Dụ Ninh nói, "Sau đó tôi cãi nhau với cậu ta, cậu ta tức giận gom đồ đi luôn."
"...Anh bạn à, mình có thể thôi lúc nào cũng cãi nhau với người khác không?"
"Có phải lúc nào tôi cũng cãi nhau đâu, cậu ta rất đáng ghét!" Đào Dụ Ninh giận thật, "Cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-xanh-nho/25880/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.