- Cả nhà,em về rồi đây-người phụ nữ cất lời
- Mẹ về rồi
Mạn Ninh lập tức lao đến ôm lấy mẹ nhất quyết không chịu buông.Xem ra cô con gái này cũng quấn mẹ lắm nhỉ.
- Rồi rồi,mẹ của con về đây rồi
Từ trong nhà ba con Tiêu Thẩm đi ra,nhìn Tiêu Phàm thật chẳng khác nào ba cậu,phong thái là tự nhiên mà có được cũng có thể là do được kế thừa
- Anh ơi?
- Ừm,con trai của chúng ta đấy
Nghe tới đây bà xúc động dang rộng hai cách tay ngóng chờ đứa con trai tới ôm mình.Hiểu được ý mẹ,Tiêu Phàm liền đi tới tuy nhiên lại không ôm bà,cậu lấy từ trong túi ra chiếc hộp da tuyệt đẹp.
- Qùa của con tặng mẹ
- Oa,mẹ cảm ơn nhé
Bà cầm lấy nhưng không mở ra,chỉ nở nụ cười tươi như hoa
- Dừng lại mau!-một giọng nói từ đâu vang lên
Một người phụ nữ chèo qua hàng bảo vệ cố gắng hét vọng vào trong cho gia đình họ nghe được.Người đó chẳng ai khác chính là mẹ nuôi của cậu
- Cô ta?-mẹ cậu nhăn mặt
- Các người không được phép hạnh phúc.Ít nhất thì cho ta tiền nuôi dưỡng thằng khốn kia,nhe không
Tiêu Phàm cắn răng chịu đựng,cậu không ngờ rằng người này lại có thể quá đáng tới mức này,trực tiếp tới phá hai mẹ con họ gặp nhau.
- Đưa bà ta lên trụ sở cảnh sát đi-ông Thẩm ra lệnh
Những người bảo vệ nhận lệnh lập tức kéo bà ta đi khỏi đó,trả lại cho Thẩm gia sự yên tĩnh.Tuy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-xa-va-chuyen-tinh-duong-den/3419909/chuong-27.html