Sắc mặt Tống Miên tái nhợt, hắn rõ ràng muốn làm nhục cô, cô trừng mắt nhìn hắn, bắt đầu giãy giụa muốn thoát khỏi hắn. Lục Thanh Hoài chỉ đơn giản giữ eo cô lại, lật người cô đè xuống dưới thân hắn, chân hắn quỳ trên ghế để vào giữa hai chân cô, hắn cụp mắt, một tay hắn nắm lấy hai cổ tay mảnh khảnh trắng nõn của cô, ngón tay nhẹ xoa vài cái, một lúc sau mới ngước mắt lên, mỉm cười nhìn cô, nói bằng thái độ không giống như vẻ khoan dung, tùy ý bên ngoài: “Hôm nay, một người đàn ông khác đã để lại dấu vết ở đây.”
Quả nhiên, bây giờ hắn bắt đầu tính sổ chuyện trước đó.
Toàn thân Tống Miên run lên, lẽ ra cô không nên mong đợi hắn thay đổi, hắn chưa bao giờ là người khoan dung, có thể đêm nay hắn sẽ còn ‘trừng phạt’ cô.
“Cậu ấy không cố ý.” Tống Miên giãy giụa nhưng không thoát khỏi tay hắn được, chỉ đành thấp giọng giải thích.
“Liên quan gì đến cậu ta? Em là người không trốn tránh để cậu ta chạm vào em cơ mà? Tại sao em lại đổ lỗi cho người khác?” Lục Thanh Hoài cười nhạo vỗ vào mặt cô, vẻ mặt không tốt, càng lạnh lẽo hơn: “Tại sao lại để cậu ta chạm vào em? Em thích cậu ta sao? Hay là em thiếu đàn ông, cảm thấy anh không thỏa mãn được em.”
Quả thực già mồm át lẽ phải quá đáng, lời nói của hắn chứa đầy sự mỉa mai, Tống Miên vô cùng chán ghét, hét lên: “Anh đang nói nhảm cái gì vậy!”
Lục Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493597/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.