Khai giảng lớp 12 xong, lần đầu tiên Tống Miên lọt vào top 10 của lớp, toàn tỉnh chỉ có hơn hai mươi người, mà Lục Thanh Hoài vẫn đứng nhất như cũ, hơn nữa cũng đứng nhất thành phố. Mặc dù biết đề cũng khá dễ và phổ biến, không thể so với những đề mà Lục Thanh Hoài cho cô luyện nhưng Tống Miên vẫn rất vui, cuối cùng cô cũng đã có thể tới gần với A Nghiên hơn. Với thành tích này, cộng thêm cô nỗ lực thêm một chút thì khả năng rất cao có thể đi đậu được vào đại học C.
“A Nghiên, em có giỏi không?” Tống Miên kiêu ngạo hỏi, cô ôm cánh tay Lục Thanh Hoài, chỉ vào thành tích thứ bảy trên bảng của mình.
“Ừm, giỏi lắm.” Lục Thành cười xoa đầu cô, ấm áp nói: “Miên Miên, vất vả cho em rồi.”
“Không đâu.” Tống Miên lắc đầu, trông mong nhìn hắn, nghiêm túc nói: “A Nghiên, là anh vất vả mới đúng. Ngày nào cũng phải phụ đạo cho em, ngủ còn muộn hơn cả em nữa.”
Bây giờ ngày nào Lục Thanh Hoài cũng lập kế hoạch học tập chi tiết cho cô, giao bài tập, tổng kết kiến thức, còn phải chữa bài, giảng đề, bổ sung kiến thức cho cô, rồi còn lo việc học của bản thân, đảm bảo cô không thụt lùi, ngày nào cũng dậy sớm ngủ muộn hơn cô, mắt thấy đã gầy đi rồi, sắc mặt cũng tái nhợt hơn trước kia.
Tống Miên muốn hắn đừng vất vả như vậy nữa, nhưng cô cảm thấy nếu nói như thế thì thật là đạo đức giả, vì thế mà cô lại cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493571/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.