Cô cắn môi, vô cùng tủi thân: “Chắc lần này kết quả thi của em lại đếm ngược rồi, thật sự quá mất mặt.”
Lục Thanh Hoài tới gần cô, vén mớ tóc lòa xòa trên trán cô ra sau tai, dùng giọng nói cực kỳ dịu dàng an ủi cô: “Miên Miên không phải xấu hổ, lần này bài thi tiếng Anh của em đứng thứ hai trong lớp, vô cùng giỏi, anh đang định thưởng cho em này.”
Hắn nhéo nhéo khuôn mặt mũm mĩm của Tống Miên, sau đó ghé đến gần tai cô rồi dừng lại một chút, thấp giọng nói: “Hơn nữa, còn có anh dạy bổ túc cho em, Miên Miên giỏi như vậy, nhất định sẽ từ từ tiến bộ thôi, chúng ta đừng lo lắng nữa, có được không?”
Tống Miên được hắn an ủi thì cũng cảm thấy tốt hơn nhưng lại bị hắn nói tới đỏ mặt. Nói cho hay thì là học bổ túc… Kết quả học bổ túc kiểu gì mà lại bổ túc lên trên giường luôn. Tống Miên đỏ mặt vỗ hắn một cái, nhỏ giọng nói: “Anh chưa dạy thành công cho em lần nào đâu, còn nói nữa.”
Lục Thanh Hoài nhướng mày cười nhẹ, hắn nhích lại gần cô một chút, thấp giọng nói: “Anh sẽ không ngừng cố gắng, tranh thủ bổ túc thành công!”
Cái đồ lưu manh thối tha!
Tống Miên tức giận cắn môi, đấm nhẹ hắn một cái, quay đầu không để ý tới hắn.
“Được rồi, được rồi, Miên Miên ngoan.” Lục Thanh Hoài nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, đặt lên môi hôn một cái, cười nói: “Bé cưng, em cố gắng làm một nửa bài tập ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu/3493533/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.