Tiểu Vi như cứng người lại khi nghe câu nói chạm đến đáy lòng như thế này, cô cười không được mấy tự nhiên nhìn Vĩ Vĩ
"Vĩ Vĩ.... "
Tiểu Vi như muốn nói lên nỗi lòng của mình nhưng khi nhìn thấy ánh mắt ngây thơ tràn đầy sự vui vẻ thì cô như bị thứ gì đó bịt miệng lại không thốt được thêm lời gì
Lăng Vĩ Đình nhìn hai mẹ con anh cảm giác rất ấm lòng nhưng anh cũng không đủ tư cách gì mà nói cho con mình biết là lời nói của con đó chỉ là điều khó có thể sẩy ra
Lăng Vĩ Đình anh cuối cùng cũng đã nhận ra một điều rằng mình không có đủ tư cách gì để có quyền nhận sự tha thứ của Tiểu Vi anh cười lạnh với chính bản thân mình
"thôi hai mẹ con vào trong nhà đi, hôm nay ba mẹ sẽ ở lại đây với vĩ vĩ "
Tiểu Vi phản xạ tự nhiên nhìn vào Lăng Vĩ Đình, cô thật sự không thể đoán được tâm tư của người đàn ông này, nhưng cô cũng không muốn dính quá sâu vào như năm năm trước
Cô nhẹ nhàng đứng dậy cầm tay của Vĩ Vĩ đi vào bên trong không nói gì dư thừa, trong lòng hiện giờ không mấy được tự nhiên
Tiểu Vi nhìn xuống Vĩ Vĩ hỏi nhỏ
"Vĩ Vĩ con có thích ba Vĩ Đình không "
Vĩ Vĩ cười vui vẻ gật đầu rồi nói
"dạ Vĩ Vĩ rất thích ba, Vĩ Vĩ luôn muốn có một người ba như bao bạn khác "
Tiểu Vi vội vàng nói tiếp
"nhưng...nếu ba con làm việc có lỗi với mẹ con mình thì con còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu/1744066/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.