Tiểu Vi khẽ cười nhẹ nhưng nụ cười này không được mấy vui gì
người bảo vệ cứ thấy cô vậy thì càng lấn tới
"này cô giờ không đi thì..... thì "
tên bảo vệ đó chưa kịp nói hết câu thì giọng nói run sợ lại rồi nín hẳn ,hắn ta khuôn mặt trắng bệch mồ hôi bắt đầu xuất hiện
"Lăng... Lăng thiếu "
giọng nói của hắn ta run sợ nhìn về phía sau lưng của Tiểu Vi ,Tiểu Vi quay lại cũng không mấy bất ngờ, cô nhìn Lăng Vĩ Đình đang hầm hực ánh mắt sắc lạnh nhìn về hướng của tên bảo vệ
"em có sao không "
Lăng Vĩ Đình cũng nhanh chóng thu ánh mắt lạnh lùng lại nhìn Tiểu Vi, giọng nói của anh cũng giảm đi phần nào đáng kể
Tiểu Vi cô cũng không thể hiện thái độ gì mấy đối với anh, cô đơn giản bình thường
"không, tôi không sao"
Lăng Vĩ Đình anh đứng lại gần chỗ của Tiểu Vi hơn anh lạnh lùng đến phát sợ
"từ sau không cần đi làm nữa, giờ thì biến khỏi mắt tôi "
người bảo vệ run cầm ánh mắt đầy lo sợ nhìn về hướng Lăng Vĩ Đình giọng nói vấp va vấp vững không ra lời
"Lăng... Lăng Thiếu.... ngài có gì hiểu lầm rồi không "
Lăng Vĩ Đình nhìn hắn ta một cách lạnh nhạt vô cùng kèm theo sự kinh bỉ
"biến khỏi đây ngay lập tức "
tên bảo vệ vẫn cố gắng giải thích một cách vô vọng hắn ta luống cuống trước mặt anh khiến cho anh không tài nào nhịn nổi cơn tức, Lăng Vĩ Đình tiến sát lại chỗ của hắn nhìn với ánh mắt đầy sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu/1744065/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.