Lăng Vĩ Đình rời đi với tâm trạng không mấy vui vẻ, anh mới rời đi căn phòng trở nên yên tĩnh lạ thường trong lòng của Tiểu Vi Hiện tại bối rối vô cùng vì cô không hiểu sao cô thấy Lăng Vĩ Đình thái độ rất khác so với trước đây
Tiểu Vi cười lạnh nhìn mình trước gương cô đưa tay lên vết thương mới được băng bó
trong lòng không khỏi suy nghĩ
(Tiểu Vi mày nhất định không được động lòng)
vẻ mặt kiên cường hơn bao giờ hết ,ở trong thư phòng bên cạnh Lăng Vĩ Đình đang yên lặng nghĩ về những gì lời nói của cô vừa mới nói anh trầm ngâm suy nghĩ ,thực ra năm năm trước cô rời đi để lại lá thư ngắn câu cuối cùng của cô là muốn xin anh đừng vì cô mà luyên luỵ đến người khác thì anh đã làm đúng như cô ghi
Lăng Vĩ Đình anh là một người một khi nói và làm thì sẽ không bao giờ rút lại nhưng vì cô anh đã thu lại hành động của mình, ra tay giúp nhà họ Hạ giải quyết khoản nợ, giúp nhà họ Bùi cứu vãn công ty đang trên đà phá sản và cái bệnh viện anh một lời muốn phá hủy thì vẫn hoạt động bình thường nhưng điều mà anh không ngờ nhất chính là ba của Tiểu Vi qua đời
Lăng Vĩ Đình đôi mắt đỏ ngầu hận mình sao năm đó lại bị cơn giận lấn át đi cái khôn của mình
Ở một nơi khác trong quán bar với âm thanh và những tiếng hét chói tai ,như chiếc bàn dài với các người phụ nữ mặc đồ xẻ, khoét quá đà
"này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu/1744060/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.